Đường Thi Dật dùng hai tay bưng lấy cổ, không màng đến đau đớn trong cổ họng, cố hít thở thêm chút không khí để làm dịu đi buồng phổi đang gào thét đòi hỏi.
Bộ ngực căng tràn phập phồng theo từng nhịp thở sâu, đôi môi đỏ với hàm răng ngà khép mở, làn tóc dài xõa rũ rượi bên cổ lan tràn xuống tận eo. Vẻ đẹp mỏng manh lại tràn đầy nhục cảm ấy càng thôi thúc ham muốn chiếm hữu của một người đàn ông mãnh liệt hơn bao giờ hết.
Từ Bá Khiêm ngây người mất một lúc lâu, cảm thấy tim đập như sấm rền, có một nơi nào đó trong người đang từ từ bành trướng, anh ta hít một hơi dài và sâu rồi mới bước đến gần bên cô.
Đường Thi Dật nhìn thấy có người đến, nhìn trang phục của Từ Bá Khiêm, sau vài giây bất ngờ thì cũng không mấy quan tâm, ngỡ là bảo vệ khu nhà đi tuần. Cô không ngừng ho khan, dùng giọng khàn khàn đứt quãng nói với anh ta:
- Khụ..., giúp tôi... gọi... cấp cứu.
Từ Bá Khiêm ngồi xuống đưa tay ra, nhưng không phải kéo cô ấy lên, mà vội vàng phủ bàn tay lên vùng da thịt đẫy đà kia. Đường Thi Dật hét lên hốt hoảng co người lại, nhưng cổ họng chỉ có những âm thanh khàn khàn câm lặng. Cô vội vàng lấy bàn tay kéo chiếc quai áo bị đứt lên, lại nhận ra phần thân dưới hớ hênh bèn thu đôi chân che lại.
Từ Bá Khiêm lúc này đã như mất đi lý trí, giật người cô ấy đứng lên ép vào kệ bếp, tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sep-tan-dung-kieu-ngao-nhu-vay/2602450/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.