Tiếng nước nhỏ giọt theo quy luật đều đặn nhưng vẫn mang tác dụng quấy nhiễu ở một mức độ nào đó, Sở Nhiên cuối cùng cũng cựa mình tỉnh lại. Trong một chốc cô đã ngỡ như mình còn quay về khu rừng rậm nhiệt đới ẩm ướt bảy tám năm trước.
Trong không gian rộng gần ba trăm mét vuông là thế giới của những cây bụi trong rừng nhiệt đới, mỗi loài mỗi cây đều căng tràn sức sống, vươn mình trong không gian được dành riêng. Những khóm lan rừng được di thực trên những cọc gỗ khoe sắc rực rỡ muôn màu, trong lớp màu sắc lóa mắt ấy có cả màu vàng của Hoàng Thảo Phi Điệp. Tổng thể rất hài hòa và mang cảm giác chân thực, nếu như không tính đến hệ thống phun tưới và điều hòa ánh sáng xung quanh.
Đây là một căn phòng lớn được cải tạo môi trường và nhiệt độ giống như điều kiện trong rừng mưa nhiệt đới: những bụi chuối rừng cao gấp đôi thân người với buồng trái trĩu nặng, khóm sim rừng khoe sắc tím lịm một góc. Bên bờ hồ nhân tạo nho nhỏ ở giữa, những khóm dương xỉ cao hơn nửa thân người lan tràn ven xung quanh mép nước.
Ở cuối tổ hợp ấy, có một mô hình căn nhà gỗ đơn sơ thu nhỏ. Sở Nhiên ngây dại nhìn vào cấu trúc quen thuộc của căn nhà, nỗi đau đớn lẫn sợ hãi bóp nghẹt tim cô.
Chẳng phải căn phòng ấy đã bị thiêu rụi trong lửa đỏ cùng người thiếu niên vô tư lự kia rồi sao? Làm thế nào nó lại xuất hiện trong không gian này?
- Cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sep-tan-dung-kieu-ngao-nhu-vay/2602433/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.