Tiếng chim líu ríu trong vòm lá đánh thức Tiểu Dã từ trong giấc ngủ sâu. Cơm nước no say mà chỗ ngủ lại thoải mái khiến tinh thần cô thả lỏng rồi chìm vào giấc ngủ say không vướng bận gì. Không phải là cô không biết mình cần phải cảnh giác, nhưng nghĩ đến A Dương đang ở bên cạnh rồi nghe thấy tiếng thở đều đặn của anh ta thì không hiểu sao cô lại trở nên yên tâm lạ thường.
Tiểu Dã âm thầm thở dài, chỉ mới mấy ngày lưu lạc giữa rừng sâu đã khiến cô bị mài mòn tính tự lập để trở nên ỷ lại vào một người chỉ mới tiếp xúc lần đầu. Chẳng biết nên mừng hay nên lo. Mừng vì cô phát hiện ít ra trong người mình vẫn tồn tại sự yếu đuối cần che chở của phái nữ, lo vì nếu cứ tiếp tục như thế này, chặng đường phía sau mình sẽ vẫn cứ phụ thuộc vào người đàn ông khó đoán kia. Thôi, tới đâu thì tính tới đó.
Có vẻ như hai người khác đã tỉnh lại từ lâu, trong lều im ắng, hiển nhiên cái đuôi nhỏ phiền phức đáng ghét kia đã bám theo A Dương ra ngoài rồi. Cô thu dọn đồ đạc rồi vén chiếc màn vải ra.
Ánh nắng sớm lấp lóa chiếu đến làm cô phải nheo mắt, bầu trời hôm nay trong xanh báo hiệu một ngày oi bức đã bắt đầu. Phóng tầm mắt quan sát bốn phía, Tiểu Dã nhìn thấy A Dương cùng bốn người phía Mộc đang đứng bàn bạc gì đó ở phía xa. So với động tác khoanh tay tựa trên một thân cây lười nhác của A
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sep-tan-dung-kieu-ngao-nhu-vay/2602410/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.