Chuyện vui này khiến Tần Tranh chờ đợi không kịp, gọi điện chia sẻ nhanh chóng với hai bậc song thân nhà mình. Bà Tần lặng người một lúc lâu, chỉ để lại một câu: “Mẹ sẽ nói với bố con!” rồi cúp máy. Tần Tranh cũng thấy kỳ lạ về thái độ này của bà. Mẹ của anh cũng được xem như người có tư tưởng cấp tiến, sẽ không vì chuyện này mà có ấn tượng xấu với vợ anh chứ?
Mang nỗi ngờ vực lẫn lo lắng trong lòng, anh dự định ngày mai sẽ một mình trở lại thành phố C một chuyến, để lỡ như xảy ra chuyện gì thì còn làm công tác tư tưởng cho bố mẹ trước. Anh cũng không dám đề cập chuyện này với Sở Nhiên vì sợ cô lo lắng.
Hai lần nôn nghén trưa hôm nay cứ như phát súng báo hiệu về chuỗi ngày mang thai gian khổ của Sở Nhiên. Cô bắt đầu nôn thêm mấy lần nữa, cả người trở nên mệt mỏi rũ rượi. Mẹ Sở cùng Tần Tranh làm đủ cách mà chỉ có thể cho cô ăn được chút cháo trắng lót dạ, mỗi lần lại chỉ ăn được một lượng rất ít.
Buổi tối, Sở Nhiên nằm trong lòng Tần Tranh không nhịn được ấm ức mà so bì với Hàn Lâm. Đừng nhìn bạn của cô yếu ớt như vậy, khi mang thai lại vô cùng nhẹ nhàng và khỏe khoắn. Ăn uống thoải mái đã không nói, bầu gần sáu tháng rồi vẫn còn theo cô đi bar giải trí được. Trước khi hai người về thành phố B, Sở Nhiên còn được dịp đến thăm con trai nuôi của cô vừa mới chào đời. Nhóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sep-tan-dung-kieu-ngao-nhu-vay/2602333/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.