51
Cuối cùng bốn người bọn họ không hẹn gặp nhau ở quán bar.
Bởi vì hai người kia đều là gay, mặc dù không thể trốn tránh sự thật nhưng Đặng Văn Thuỵ vẫn không muốn để cho Túc Duy An tiếp xúc quá nhiều.
Nếu không về sau có thể thẳng lại thì sao?
Bốn người gặp nhau ở một quán cà phê, Đặng Văn Thụy mang theo cả một bụng tức giận, lúc gặp phải nén xuống rất lâu mới quyết định không ra tay.
Chịu đựng đi, cậu ta là ông chủ của mình.
Chịu đựng đi, mình đánh không lại.
Trong lòng nghĩ như thế, Đặng Văn Thụy phải hít sâu hai hơi, "An An, đặt vé, ngày mai đi về ngay."
"Vậy Tự ca." Túc Duy An ngạc nhiên thốt lên, "... cả Lăng Nguyên ca thì sao ạ?"
"Quan tâm họ làm gì?!" Đặng Văn Thuỵ nói rồi muốn kéo Túc Duy An đi sang phía mình.
Đàm Tự tiến lên trước đứng, "Nói chuyện đi."
Hai người đi vào một căn phòng riêng.
Đàm Tự trực tiếp nói thẳng, "Anh đừng nghĩ đến chuyện phải làm thế nào để tách cháu của anh và tôi ra."
"Thật đấy à Đàm Tự, cậu có thuật đọc tâm ư?" Đặng Văn Thuỵ cười lạnh.
Đàm Tự: "Trên mặt viết rõ ràng đến thế rồi, trước đây khi nói về chuyện kinh doanh cũng viết hết cả tâm tư lên trên mặt như thế sao? Tôi cảm thấy hơi lo lắng cho năng lực làm việc này rồi đấy... cậu à."
Quả nhiên, cái tiếng cậu này nghe không hề dễ chịu một chút nào hết.
Đặng Văn Thụy: "Đàm Tự, An An còn nhỏ, cậu muốn chơi đùa thì đừng tìm thằng bé."
"Tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sep-luc-nao-cung-treu-choc-toi/295468/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.