Chương trước
Chương sau
Cô không biết Vương Tiểu Khôi sống cực khổ như vậy, cô tự trách mình vì sao không tìm ra anh sớm hơn. Kỳ thực sau khi trở về nước, cô và Lục Cẩn Phong có đi tìm anh, tìm rất nhiều là đằng khác, nhưng thứ hai người họ chỉ là cái lắc đầu của tất cả mọi người. Cô đi đến nơi anh từng sống, biết bà của anh đã mất, anh cũng đi biền biệt chẳng thấy quay về, có trời mới biết lúc đó cô đã buồn như thế nào.
Suy nghĩ một chút, Tiêu Hạ Nguyệt lặng lẽ lấy điện thoại ra nhắn tin cho một người.
Người bên đầu dây bên kia rất nhanh gửi tin nhắn trả lời. Không biết nội dung là gì, chỉ thấy Tiêu Hạ Nguyệt đọc xong tâm tình liền trở nên vui vẻ. Cô cất điện thoại đi, tiếp tục đi xung quanh nhà anh xem mấy vật nho nhỏ anh đặt trên kệ.
Nói là đi xung quanh nhà thế thôi chứ cô chỉ cần đi vài chục bước đã đi được hết mọi ngóc ngách trong ngôi nhà nhỏ này rồi. Cô dừng lại nơi bàn làm việc của anh, bên trên có rất nhiều vật nhỏ rất đáng yêu, còn có vài mô hình đồ chơi ngộ nghĩnh nữa. Vốn có tính tò mò sẵn có, Tiêu Hạ Nguyệt săm soi từng món đồ, chợt cô thấy một mô hình mô tô cùng ván trượt đặt cạnh nhau. Tiêu Hạ Nguyệt nhướng mày mỉm cười, lấy hai vật kia lên xem một lượt.
Khôi ca của cô vẫn khẩu thị tâm phi như vậy, rõ ràng vẫn còn thích người ta đến nổi giữ lại cả mấy mô hình người ta thích, vậy mà còn nói mình đã hết thích Lục Cẩn Phong rồi, có quỷ mới tin anh.
"Tiểu Nguyệt, em nghịch cái gì đó."
Vương Tiểu Khôi mang hai ly trà phúc bồn tử lên, đoạn đặt cả hai lên bàn rồi tiến đến chỗ Tiêu Hạ Nguyệt đang đứng.
"Ca, mấy món đồ chơi của anh dễ thương quá, em đang suy nghĩ xem nên chôm món nào về làm của riêng đây nè."
Vương Tiểu Khôi bật cười.
"Ây da, không biết tổng giám đốc đây thiếu thứ gì mà muốn lấy ở nhà của tiểu nhân ạ? Nhà của tiểu nhân chỉ có mấy thứ rẻ tiền này thôi, nếu ngài tổng giám đốc đây muốn thì tôi không cho đâu."
"Lươn lẹo."
Tiêu Hạ Nguyệt bĩu môi, đưa hai mô hình vừa rồi lên trước mặt Vương Tiểu Khôi lắc qua lắc lại.
"Hai cái mô hình này cho em nha, em rất thích nó a."
Mặt Vương Tiểu Khôi khẽ biến sắc, rất nhanh trở lại trạng thái như bình thường.
"Tiểu Nguyệt, em đừng nghịch nữa mà. Anh nhớ em đâu thích mấy loại mô hình kiểu này, hay là mai anh đưa em đi mua loại mô hình em thích ha, còn hai cái kia trả lại cho anh đi mà."
Tiêu Hạ Nguyệt bày ra vẻ mặt chán ghét trả lại hai mô hình kia cho Vương Tiểu Khôi, càu nhàu.
"Anh rõ ràng thích người ta như vậy, cớ sao anh lại nói với em là anh hết thích cậu ta rồi. Anh à, mấy năm trước Lục Cẩn Phong cũng rất khổ sở, vượt qua bao nhiêu khó khăn ở môi trường khắc nghiệt bên đó, em thật sự..."
"Tiểu Nguyệt à." Vương Tiểu Khôi ngắt lời, "Em biết đó, tình cảm không thể cưỡng cầu, như vậy đối với anh và cả cậu ấy đều không tốt, anh..."
"Anh đừng lo, sẽ ổn mà anh."
Vương Tiểu Khôi cúi đầu nhìn hai vật nhỏ trong tay. Lục Cẩn Phong đặc biệt thích mô tô và ván trượt, năm ấy anh vì quá nhớ cậu nên mới mua hai mô hình này, xem nó là cậu mà làm động lực sống hết mấy năm qua. Cứ ngỡ anh sẽ sống đến già với những kỷ niệm chấp vá không thành hình của hai người, không ngờ một ngày anh có thể gặp lại cậu. . ngôn tình hay
"Cậu ta có đối tượng kết hôn rồi nhỉ? Lục Cẩn Phong ấy."
"Hửm, khụ khụ khụ."
"A, em sao vậy, uống từ từ thôi."
Tiêu Hạ Nguyệt đang thưởng thức ly trà yêu thích bị câu nói của Vương Tiểu Khôi làm cho sặc nước lên tận mũi, cô rút mấy tờ khăn giấy lau sơ vài cái rồi rít lên.
"Ca, anh bị ngáo hả? Lục Cẩn Phong có đối tượng kết hôn khi nào? Sao em không biết vậy? Ai nói cho anh biết chuyện đó vậy, em đi đánh gãy chân hắn."
"Không phải, anh chỉ là..."
"Chỉ là?"
Chỉ là mấy ngày trước anh nghe người trong ban thiết kế bàn với nhau thôi, họ còn nói cô gái đó trông rất xinh đẹp nữa. Tất nhiên câu nói này anh chỉ dám nói ở trong lòng. Anh biết rõ tính khí của đứa em gái này, nếu anh nói cho cô biết thì có khả năng ngày mai cả ban thiết kế đều bị đuổi việc.
"À, chỉ là anh suy đoán thôi, em không cần bận tâm đâu."
"Trời, anh làm em tưởng tên Lục Cẩn Phong đó có đối tượng kết hôn mà dám giấu em, em nhất định đi đánh cậu ta đến nhập viện luôn cho coi. Anh đừng nghĩ bậy, Lục Cẩn Phong không có đối tượng kết hôn đâu, em thề, em hứa, em đảm bảo. Nếu thật sự Lục Cẩn Phong kia có đối tượng kết hôn thì em đã biết rồi, đằng này em không biết gì cả thì chính là chưa có."
Về khoản này cô rất tự tin. Đứa bạn của cô tuy có hơi ngáo một chút nhưng tuyệt đối chung tình, mấy năm ở nước ngoài học cùng mấy cô nàng chân dài tới nách, xinh đẹp tuyệt vời mà cậu còn không thèm nhìn lấy một cái, bạn gái chưa từng có, bạn trai lại càng không, lý nào lại có đối tượng kết hôn được chứ.
___________
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.