Tôi và Tiểu Thanh Mai đến quán bar, nhưng lại không chỉ có tôi và Tiểu Thanh Mai.
Lục Dã ngồi trên ghế dài, vẻ mặt không vui nhìn chằm chằm tôi và Tiểu Thanh Mai, khí thế âm trầm.
Nửa giờ trước, anh ta kháng nghị không có hiệu quả, chỉ có thể buông tư thế nghẹn khuất theo tới.
Tiểu Thanh Mai cầm chén rượu, một chén tiếp một chén mà uống, xem tư thế này uống không giống rượu ngược lại như là nước.
Tiểu Thanh Mai trừng mắt nhìn anh ta: "Chị Hựu Hựu, chị mặc kệ anh ấy, bây giờ không ở công ty, anh ấy không có tư cách quản chị.”
[Cô ta có ý gì, cô ta đang xúi giục bà xã mình sao?]
[Không được, sau này mình nhất định phải để bà xã tránh xa người phụ nữ này!]
“Muốn uống rượu thì cứ uống đi, đừng nói lung tung.”
Tiểu Thanh Mai đẩy ly rượu đến trước mặt tôi: "Chị Hựu Hựu, mặc kệ anh ấy, chúng ta uống của chúng ta.”
Tay tôi vừa đưa qua, tay Lục Dã đã giữ chặt cổ tay tôi: “Tôi khát nước.”
Giằng co vài giây, anh ta lại đem tay lặng lẽ rụt trở về.
Tiểu Thanh Mai bộ dáng thất hồn lạc phách này, cực kỳ giống tôi bảy năm trước.
Bảy năm trước, Thẩm Lẫm chịu không nổi cám dỗ, lựa chọn ruồng bỏ lời hứa giữa chúng ta.
Thiếu niên từng hứa hẹn: Vĩnh viễn cũng sẽ không rời bỏ em.
Cuộc sống khi đó trôi qua đặc biệt vui vẻ, giống như một dòng suối tràn đầy. Tôi đã từng nghĩ, cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sep-lon-cua-vo/3600239/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.