Là thư ký, thỉnh thoảng tôi vẫn đến nhà ông chủ sớm.
Phối hợp quần áo cho Lục Dã, còn theo dõi anh ăn sáng.
Tôi gõ cửa: "Lục tổng.”
“Vào đi.”
Vào cửa, đối diện là một bức tranh mỹ nam vừa tắm rửa xong đầy quyến rũ.
Áo choàng tắm màu xám rất rộng, trên cơ bụng điểm hững giọt nước, đuôi tóc ướt sũng rũ xuống trán.
Thật sự là vai rộng eo hẹp, cả người thơm ngát.
Tôi nghiêng người, cố gắng khống chế ánh mắt muốn liếc loạn của mình: "Lục tổng, chào buổi sáng.”
Anh gật đầu, tiện tay lau tóc.
Khăn trên đầu ném xuống: "Ừ.”
Sau đó Lục Dã vượt qua tôi, đến phòng thay đồ thay quần áo.
[Thật muốn thay quần áo trước mặt bà xã, thật muốn sử dụng mỹ nam kế.]
[Dáng người đẹp của mình vậy mà không có chỗ thi triển, thật phiền, thật phiền!]
[Bà xã nhìn mình không nhào tới sao? Bên ngoài của mình không đủ hấp dẫn sao? Không được, lần sau mình phải đổi đồ.]
Lời này càng nghe càng thái quá, càng nghe càng làm cho người tôi mặt đỏ tim đập nhanh.
Sau khi Lục Dã thay quần áo xong, tôi liền giúp anh ta thắt cà vạt.
Tôi giơ tay lên, hơi kiễng chân đứng trước mặt anh, cà vạt vòng qua cổ, quấn tới quấn lui trên đầu ngón tay tôi.
[Màu sắc này rất hợp với bà xã da trắng xinh đẹp của mình.]
[Hì hì.]
Tôi nhấc chân, hung hăng giẫm lên anh một cái.
Anh rũ mi mắt nhìn chằm chằm tôi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sep-lon-cua-vo/3600236/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.