Buổi tối Lục Dã có một buổi xã giao.
Tôi làm thư ký, toàn bộ quá trình đều đi theo bên cạnh hắn.
Trong lúc đó có người muốn cho Lục tổng một cô gái.
Nhưng Lục Dã trầm mặt, lạnh giọng cự tuyệt.
Từ chối xong, hắn ngước mắt lẳng lặng nhìn tôi vài giây, sau đó rũ mi mắt, dời ánh mắt.
[Mình là đàn ông tiêu biểu nam đức, bà xã không nên khen mình sao?]
[Bà xã thật sự một chút cũng không quan tâm mình sao? Tại sao cô ấy không ghen? Không phải cô ấy nên cự tuyệt thay mình sao?]
Hắn trầm mặc cầm ly rượu, nhìn đám đàn ông đầu trọc dầu mỡ kia, ánh mắt u oán.
[Sao nhiều năm mình vẫn không theo đuổi được bà xã, trách nhiệm ít nhiều có liên quan đám này.]
Tôi ngồi trong bóng tối, liếc nhìn Lục Dã, đáy lòng nổi lên một tia sung sướng rất sâu rất nhỏ.
Tôi len lén nhìn hắn, không tự biết nhếch môi.
Nhìn không ra, người đàn ông trên mặt bình tĩnh này lại có nội tâm phong phú như thế.
Phong phú đến mức có chút sống động.
Rượu qua ba tuần, mọi người bắt đầu hơi say.
Có một số người không kiềm chế lại bắt đầu lấy tôi và Lục ra nói đùa: “Thư ký Dư theo Lục tổng của chúng tôi cũng đã bảy năm rồi nhỉ.”
Tôi cười yếu ớt gật gật đầu.
Người kia hoàn toàn không để ý đến gương mặt âm trầm của Lục Dã, tiếp tục mập mờ nói: “Vẫn là thư ký Dư lợi hại, xinh đẹp lại có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sep-lon-cua-vo/3600234/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.