Cuộc trò chuyện về vấn đề thời tiết cứ vậy mà chết yểu.
Hiện giờ Diêm Quan Thương không nhìn thấy, căn bản không thể phát hiện ra những thứ cần thiết mà đối phương lãng quên như trong sách nói, thứ duy nhất hắn có thể bày tỏ sự quan tâm chỉ là lời phát ra từ miệng thôi.
Nhưng hiển nhiên chuyện hắn muốn mua quần áo cho đối phương, đối phương không cần.
Bên tai là tiếng TV vang vang nhưng một chữ một câu hắn cũng không nghe lọt.
Tô Chiết vẫn còn đang chìm trong khiếp sợ y nguyên ban nãy, anh chưa từng thấy Diêm Quan Thương quan tâm đến người nào. Mối quan hệ của hắn với anh bao nhiêu năm qua luôn là cấp trên cấp dưới, cho dù mỗi ngày hai người họ đều làm việc cùng một chỗ với nhau, thời gian xa cách nhiều nhất không quá mười ngày, nhưng đối phương chưa từng tâm sự với anh những vấn đề ngoài công việc.
Nói tóm lại, Diêm Quan Thương chia ranh giới rất rõ ràng giữa phần sinh hoạt cá nhân và phần công việc, hai phần không trộn lẫn, cũng rất hiếm khi dẫn bạn tới công ty, trừ khi nói chuyện hợp tác.
Năm năm qua, trừ tính tình của Diêm Quan Thương ra, Tô Chiết hoàn toàn không hay biết gì về con người hắn. Đối phương quan tâm đến một người, đừng nói đến ăn thịt heo, ngay cả heo chạy qua anh còn chưa từng thấy.
Nhưng bây giờ hắn đã nói vậy, anh cũng phải diễn cho xong hình tượng cậu hộ lý nhỏ của mình.
Giọng nói được biến đổi mang theo ngượng ngùng vang lên: "Cám ơn cậu chủ".
"Mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sep-diem-sao-the/283096/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.