Tô Chiết trông khuôn mặt người đen nang đêm tối, chuông báo động trong lòng reo vang. Lời anh nói ra rõ ràng có lòng muốn đi ăn máng khác, nhưng lại phù hợp với hình tượng hiện giờ.
Một cậu hộ lý nhỏ bôn ba làm công kiếm sống.
Đối phương tức giận vì lý do gì anh có thể hiểu được, nhưng anh không ngờ hắn lại tức giận đến vậy. Ngay từ đầu đối phương đã có ý nghĩ muốn đuổi anh đi, trước đó vài ngày còn lập ra không ít quy định bắt anh thực hiện. Từng thứ từng thứ đều thể hiện rằng đối phương muốn giữ khoảng cách với anh, không muốn có quan hệ liên quan gì với anh cả.
Theo lý mà nói, anh ra ngoài tìm công việc mới, đối phương có tức cũng chỉ tức vì anh hai lòng, nhưng tức giận đến mức này lại khiến anh khó hiểu nghĩ mãi không rõ. Diêm Quan Thương là người có tính tình tồi tệ thật đấy, nhưng không phải là một kẻ sẽ so đo với một cậu hộ lý nhỏ.
Chẳng lẽ...
Tô Chiết ở vị trí cách xa hắn đủ cho hai người ngồi tiếp tục nói: "Cậu chủ yên tâm. Mặc dù tôi chỉ ra ngoài xem một lát, nhưng..."
Mặt Diêm Quan Thương càng đen tợn: "Nhưng cái gì?"
Tô Chiết khẳng định đầy chắc chắn: "Nhưng rất nhanh thôi, tôi sẽ tìm được công việc kế tiếp".
Nội tâm Tô Chiết nở nụ cười tự tin, ngài đã hài lòng rồi chứ.
Có lẽ đối phương sợ anh quấn lấy hắn, ăn vạ nhà hắn không chịu đi, dù sao trước giờ anh hoàn toàn có thể cảm nhận được người này muốn đuổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sep-diem-sao-the/283089/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.