Tô Chiết quỳ gối trên bồ đoàn, nhìn bốn trang giấy mở ra, hít một hơi thật sâu, dùng tốc độ nhanh nhất cả đời mình bắt đầu cầu nguyện.
Cũng may đã sắp tới giữa trưa, chính điện không có bao nhiêu người, phía sau anh không có ai đang xếp hàng.
Ban đầu anh còn tưởng phần lớn những ước nguyện của Tiểu Điềm Điềm đều là những ảo tưởng to lớn không thực tế, ví dụ như phù hộ cho anh ta kiếm được một triệu vậy.
Hình tượng của đối phương trong lòng anh luôn lôi thôi lếch thếch, giữ thái độ bừa bãi với mọi việc, phong cách làm việc luôn lạc quan.
Để lại râu ria đầy mặt, dạy người khác cách bóp giọng, không quan tâm đến ánh mắt của ai, vì việc gì cũng có thể cúi đầu. Tô Chiết vốn cho rằng nguyện vọng của anh ta sẽ rất thoải mái tự do, linh tinh hỗn loạn.
Nhưng trên bốn tờ giấy đầy chữ là chữ của anh ta lại tràn ngập nhưng việc vụn vặt, chữ chữ đều liên quan đến cuộc sống hàng ngày: hi vọng khách tới tiệm đông đúc, chuột đừng dẫn bạn gái về nhà gặm bàn gỗ, cô đồng nát có thể trả thêm cho mình hai đồng... Tô Chiết nhìn từ đầu tới cuối, đều là những nguyện vọng cải thiện nho nhỏ về cuộc sống hàng ngày của Tiểu Điềm Điềm, nguyện vọng lớn nhất có lẽ là câu cuối cùng của anh chàng, hi vọng ngày nào cũng được ăn vịt.
Đối phương thực sự rất thích ăn thịt vịt.
Nguyện vọng tầm thường không có gì kỳ lạ, thậm chí còn chẳng ra nguyện vọng, mà giống mong đợi với cuộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sep-diem-sao-the/283086/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.