Ông cụ Diêm nhìn người chắn trước mặt mình, toàn thân từ trên xuống dưới một màu đen, trên mặt mang kính râm và khẩu trang, nghiêm túc che kín mít ngũ quan, căn bản không thấy rõ dáng vẻ.
Vóc người đối phương không thấp, mặc dù mặc quần áo toàn màu đen nhưng vẫn ăn mặc chỉn chu quy củ, chặn trước mặt Diêm Quan Thương một bước không nhường, tựa như cả người đã đóng đinh tại đó.
Nhưng mà... nhưng mà sao giọng nói lại kỳ quái như vậy?
Thậm chí dường như trước đây ông cụ đã nghe qua giọng điệu giống thế này, nhưng nghĩ mãi vẫn không ra.
Đương nhiên ông cụ Diêm không thể vì hai ba lời của đối phương mà dừng tay, một cậu nhóc vô danh tiểu tốt, căn bản không có tư cách thuyết phục ông cụ, nhưng bây giờ ông cụ thực sự không định đánh Diêm Quan Thương.
Cánh tay vung gậy nửa ngày, cổ tay đã đau nhức.
Ông cụ Diêm nghiêm mặt: "Cậu là ai?"
Tô Chiết đứng ở nơi đó, giữa muôn vàn ánh mắt trông vào, trong lòng cũng lo lắng bị người khác nhận ra, nhưng anh vẫn không sợ hãi: "Tôi là hộ lý của cậu chủ!"
Ông cụ Diêm nhìn anh, sau khi nghe đối phương nói mình là hộ lý, khinh thường trong mắt càng sâu.
Một cậu hộ lý nho nhỏ cũng dám đi ra cãi lời ông cụ cơ đấy.
Ông cụ Diêm khó chịu: "Nơi này nào có phần cậu lên tiếng?!"
Tô Chiết biết ông cụ Diêm không thể quá tức giận, bằng không ban nãy Diêm Quan Thương đã chẳng nhẹ giọng thu bớt tính tình nói chuyện với ông cụ. Đối mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sep-diem-sao-the/283074/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.