Đệt đệt đệt!
Không phải mình trễ thật rồi đấy chứ!
Cô bé nhân viên đạp trên chiếc giày cao gót màu đen, gót nhọn giẫm lên mặt đất phát ra âm thanh cộp cộp cộp thanh thúy, giống như một đóa hoa đón gió, từ xa xa nhìn tới thì trông có vẻ đi lại khó khăn, thực chất lại đang bước nhanh như gió.
Nghĩ tới chính mình thân trâu thân ngựa chăm chỉ cần cù suốt một tháng, không thể chỉ vì ngày cuối cùng mà đem ném hết tất cả tích lũy chuyên cần.
Vừa xuống xe, cô gái vội vàng đi vào tòa nhà cao tầng, khuôn mặt được nhận diện tự động thông qua cửa chính rồi thì thôi đi, hôm nay ông chủ lớn còn muốn tới kiểm tra, nếu cô không đến đúng giờ, bị phát hiện được cô toi đời là cái chắc.
Bởi vì bước chân quá nhanh, bàn chân đi giày cao gót đã truyền tới cảm giác đau đớn, cô gái không nhịn được, đứng tại chỗ nghỉ ngơi một lát, nhưng xem lại thời gian, cô chỉ còn vừa đúng hai phút đồng hồ.
Tôi ổn, đột nhiên tôi không đau nữa rồi.
Quả nhiên mẹ không lừa mình, thời gian chính là liều thuốc tốt nhất:).
Tầng một của công ty có tổng cộng ba khu thang máy, mỗi khu có hai cửa, vị trí tọa lạc có thể xem là xa muôn vạn dặm, nếu lần này cô chạy không kịp, thì chuyển hướng sang cửa thang máy khác cũng không còn thời gian.
Khu thang máy gần cô nhất, một bên hiển thị từ tầng mười đi xuống, một bên là cánh cửa sắt đang khép dần.
"Chờ một chút! Còn tôi nữa!"
Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sep-diem-sao-the/283035/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.