Cơ thể cao lớn của Diêm Quan Thương cứng đờ trong chớp mắt.
Tô Đản nói chuyện rất khách khí, nhưng xem trái xem phải vẫn không thấy chị dâu của mình đâu, thế là cậu đổi giày đi vào trong tiếp tục tìm kiếm.
Ngó phòng khách một vòng, ngó phòng bếp một vòng, lại ra ban công ngó một vòng nữa.
Tô Chiết: "Em tìm gì đấy?"
Tô Đản mở miệng: "Tìm chị dâu ạ".
Nói xong, cúi đầu ngó thùng rác.
Tô Chiết:...
Diêm Quan Thương:...
Nét mặt Tô Chiết chết lặng nhìn cậu: "Không phải đang ở đây à".
Tô Đản ngẩng đầu: "Ở đâu ạ?"
Giọng điệu Tô Chiết rất tự nhiên: "Ở bên cạnh anh".
Tô Đản nghe xong ngốc ra mấy giây, sau đó cậu đưa tay che miệng, hai mắt trợn tròn đầy kinh ngạc, chân trái đá chân phải ngã dập mông xuống đất: "Ở... ở bên cạnh anh?!"
Sắc mặt Diêm Quan Thương hơi mất tự nhiên, bình thường người ngoài nhìn hắn thế nào hắn không quan tâm, nhưng nay không giống xưa, đối phương là người nhà của Tô Chiết.
Cho dù hắn không muốn quan tâm, hắn cũng phải quan tâm.
Tô Chiết nhíu mày, đi tới kéo cậu dậy: "Ngạc nhiên như thế làm gì?"
Tô Đản mượn sức của anh trai đứng dậy: "Không phải anh bảo chị dâu ở ngay bên cạnh anh sao?"
Tô Chiết không hiểu ý em trai: "Vậy thì thế nào?"
Tô Đản bám vai anh cậu: "Anh ơi, tình người duyên ma sao có thể!"
Tô Chiết:...
Tô Đản: "Không được, tình yêu này không có kết quả, anh dẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sep-diem-sao-the/1871604/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.