Bởi vì thời gian hai người quyết định ở bên cạnh nhau có đôi phần kỳ diệu, đó là một ngày ngay trước khi kỳ nghỉ đông bắt đầu, điều này cũng có nghĩa là, sau ngày hôm nay, cả hai bên sẽ bắt đầu đối mặt với công cuộc yêu xa dài đến một tuần lễ.
Diêm Quan Thương vốn đang vui vẻ hưởng thụ bữa tiệc tối, sắc mặt lập tức trầm xuống, hắn ngồi xuống một chiếc ghế phong cách cổ điển trầm ngâm.
Lúc này Tô Chiết đang bị một bức tranh sơn dầu trên tường hấp dẫn.
Chu Trạch Tường đi tới nơi, ngồi xuống bên cạnh hắn, thấy sắc mặt hắn thì nét mặt lộ ra niềm vui: "Thế nào, lần này cũng không thành công hả?"
Chu Trạch Tường hài lòng nhắm mắt lại, mình vẫn độc thân đương nhiên rất đáng sợ, nhưng thằng bạn thất bại thì lòng người lại khoan khoái.
Chu Trạch Tường giơ tay nhận lấy hai ly champange từ nhân viên phục vụ, nhét một ly vào tay Diêm Quan Thương, tự cụng ly với hắn: "Đừng đau buồn".
Diêm Quan Thương liếc cậu ta: "Không buồn".
Chu Trạch Tường tỏ ra tao biết hết: "Anh em tốt nhiều năm như vậy, mày giả bộ với tao để làm gì?"
Diêm Quan Thương lạnh mặt: "Tao bảo tao không buồn".
Chu Trạch Tường không tin: "Mày nhìn mày đi, còn tranh cãi với tao nữa".
Diêm Quan Thương: "Tao yêu đương rồi".
Cơ thể Chu Trạch Tường cứng đờ, cậu ta đưa tay giật ly champagne kia lại.
Diêm Quan Thương nhíu mày: "Mày làm gì đấy?"
Chu Trạch Tường: "Mày không xứng".
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sep-diem-sao-the/1871602/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.