"Bình tĩnh một chút." Lời khuyên giải của Tòng Thiện còn chưa có nói hết, Câu Tử Minh đã xoay người quay trở lại cửa viện phúc lợi, anh gọi một cúđiện thoại, gọi một nhóm người tới đây, mình bắt đầu đập cửa trước.
Tòng Thiện cau mày, cô nhìn ra được bây giờ Câu Tử Minh rất tức giận, cô nói cái gì cũng vô bổ, nhưng làm ầm ĩ như vậy, bọn họ cũng không chắc cóthể chiếm được ưu thế.
Cánh cửa sắt lại được mở ra, là mấy ngườiđàn ông trung niên thân thể cường tráng cầm gậy gộc, bọn họ hung tợn màbảo Câu Tử Minh mau cút, mang tính uy hiếp mà vung gậy gộc trong tay.
"Tôi là cảnh sát, xin các anh phối hợp, nếu không." Tòng Thiện móc thẻ cảnhsát ra, giơ lên ở trước mặt mấy người họ, muốn làm cho đối phương phốihợp.
Bọn họ lại không chút để ý: "Cảnh sát thì giỏi lắm sao, mấy người lại tiếp tục ở đây gây rối, ngay cả cảnh sát cũng đánh!"
Đột nhiên, Câu Tử Minh nhanh chóng ra tay, đấm thẳng một đấm vào giữa sốngmũi của một người, đối phương lập tức đau đến ném gậy trong tay đi, bụmmũi ngồi xổm xuống kêu rên, mấy người còn lại thấy thế, trong miệng mắng chửi lời thô thục, liền quơ gậy đánh tới Câu Tử Minh.
Thấy CâuTử Minh đánh nhau với bọn họ, Tòng Thiện cũng đành phải giúp một tay,động tác cũng không dám quá lớn, cô mượn lực đá xoáy một cái, đạp mộtngười ngã trên đất, đoạt lấy vũ khí trong tay đối phương, chỉ về phíabọn họ, mà Câu Tử Minh ra tay rất mạnh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sep-de-dat-mot-chut/2707632/quyen-2-chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.