Ngày hôm sau, ở sự đồng hành của Vương Đình, Tòng Thiện tìm đến viện phúclợi nhận nuôi bọn nhỏ, nhưng sau khi nghe ngóng, lại phát hiện đứa nhỏtrí lực có chút vấn đề kia quả nhiên không thấy.
Tòng Thiện truyhỏi viện trưởng, viện trưởng lại nói đứa nhỏ đi lạc, hơn nữa đã báo án,cô lại đến cục cảnh sát quản lý khu vực này hỏi thăm, biết được việntrưởng không có nói dối, nhưng cẩn thận tỉ mỉ một chút cô lại phát hiện, đây cũng không phải là lần đầu tiên viện phúc lợi thất lạc đứa nhỏ, hơn nữa bởi vì đều là cô nhi, cho nên cục cảnh sát cũng không có xem trọng, vì vậy đến bây giờ bọn nhỏ đi lạc cũng không có được tìm được.
"Tòng Thiện, vậy phải là sao bây giờ?" Vương Đình sốt ruột đến độ hoang mang lo sợ, chỉ có thể nhờ Tòng Thiện giúp đỡ.
"Cô đừng nóng vội, chỉ cần đứa nhỏ vẫn còn ở thành phố A, thì nhất định sẽđược tìm được." Trong đầu Tòng Thiện hiện ra đứa nhỏ nhìn thấy tối qua,khẳng định suy đoán trong lòng, cô dự định đêm nay lại đi dạo quanh vùng lân cận, nói không chừng sẽ có manh mối.
"Được rồi, xin chị cótin tức thì lập tức cho tôi biết." Vương Đình thành khẩn nói, tuy nămnay cô mới bỏ việc để đến cô nhị viện chăm sóc bọn nhỏ, nhưng ngàytrước, cô vừa có thời gian rảnh rỗi đều là tới cô nhi viện giúp một tay, cho nên cũng coi như là trông thấy mấy đứa nhỏ lớn lên, tình cảm khôngthể gọi là không sâu đậm.
"Được." Tòng Thiện gật đầu, lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sep-de-dat-mot-chut/2707578/quyen-2-chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.