" Nghe bảo cô chính là vợ tương lai của thằng nhóc đó?" Phương Lạc Lạc nhìn cô, vẻ mặt khó ưa của bà ta trưng ra làm cô rất khó chịu, thật sự đấy.
" Thì sao? Tôi là vợ anh ấy hay là mẹ của anh ấy có liên quan gì đến bà sao?" Cô hỏi.
Người phụ nữ này dám ngược đãi anh lúc bé, nhìn là đã không thích rồi.
Sở Bách Phong ba anh gu thẩm mỹ cũng ngộ thật, lại nhìn trúng loại người như này. Ông ta vì sắc mà bỏ mặc con cái, hèn gì anh không muốn nhìn thấy ông cũng đúng thôi. Ha, chả khác gì ông bố của cô cả!
Bạn bè à?
" Cô...tôi chính là mẹ của Bách Điềm đấy " Phương Lạc Lạc tức giận nói.
" À thế à?".
" Mẹ sao? Bà nói ra mà không thấy buồn cười lắm à? ".
" Cô...".
" Này bà thím, trước kia bà đối xử với chồng tôi ra sao tôi đều biết rõ. Khôn hồn bà nên rời khỏi đây, đi khuất mắt khỏi anh ấy...nếu không thì...".
Cô nhanh chân tiến đến, bà ta liền sợ do sát khí cô tỏa ra mà lùi về phía sau, cô ép bà ta vào tường, một tay đưa lên chống lấy, tay còn lại nâng mặt bà lên:" Ô, da dẻ có vẻ rất đẹp đấy, bà dưỡng da cũng tốt nhỉ?".
" Dùng tiền của Sở gia có phải quá thích rồi không?" Cô hỏi.
" Cô...tránh ra!!!".
Con nhãi này, bề ngoài xinh đẹp như vậy sao bây giờ đáng sợ thế chứ? Bà còn nghĩ đây chỉ là con thỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sep-cua-toi-la-mot-ong-chu/2266562/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.