" Bà nội, cháu chưa nói việc Bội Sam có thai mà, sao bà lại biết rồi?".
Sự hoài nghi của Sở Bách Điềm càng lúc càng nhân đôi lên, bà nội liền hoảng hốt, thôi chết rồi, bà hấp tấp quá mà làm lộ bí mật này mất.
" Bà...bà vào bếp đây ".
Nói xong lão phu nhân liền đứng dậy gấp ga gấp gáp đi vào nhà bếp để lại anh và cô ngồi nhìn nhau, Bối Bội Sam bắt đầu thấy lạ. Cô và anh đi du lịch nhất định bà sẽ không cho người theo dõi, chuyện cô mang thai chỉ có anh và cô và vị bác sĩ ở bệnh viện đó. Khi không bà nội đã biết trước khi báo tin, có khi nào...
" Lưu Phi Phi ".
Cô lẩm bẩm, cô có vô tình nhìn thấy tên bác sĩ đó. Sở Bách Điềm lúc ấy vui mừng nên anh không quan tâm mấy.
" Lưu Phi Phi, Bách Điềm...vị bác sĩ khám cho em lúc đó tên Lưu Phi Phi ".
Anh nghe cái tên đó liền đứng đờ người ra, Lưu Phi Phi sao?
Đó...đó chính là tên mẹ ruột anh cơ mà?
Bà nội tay bưng chén canh từ bếp ra, nghe thấy tên con dâu mình được nhắc liền dừng chân lại, đưa mắt nhìn cả hai ngồi ở đó.
" Bà nội, có phải bà biết mẹ cháu đang ở đâu không?".
Sở Bách Điềm nhìn anh nói, đôi mắt liền đượm buồn. Nghĩ đến mẹ ruột mình, anh vừa đau lòng vừa nhớ bà ấy. Suốt mấy năm qua anh vẫn nhớ đến mẹ mình, muốn gặp lại bà.
Không ngờ rằng lại gặp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sep-cua-toi-la-mot-ong-chu/2266550/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.