Cả đêm cô không ngừng suy nghĩ và lo lắng đến chuyện mình sẽ mang thai ngoài ý muốn.
Lo như vậy hoài cũng không được, cuối cùng cô quyết định phải thử xem có hay không mới được.
" Hôm nay tôi muốn xin nghỉ " Cô lên tiếng, nhìn Sở Bách Điềm.
Cả ngày bám dính anh, cô không có thời gian để làm chuyện riêng của mình được.
" Sao vậy? Không khỏe à?".
Anh định đưa tay đến động vào cô thì cô lùi lại, chính là đang muốn tránh né anh.
" Không sao, chỉ là tôi hơi mệt, chú cứ trừ tiền lương thoải mái " Cô nói.
Đang né tránh ánh nhìn của Sở Bách Điềm, không dám nhìn thẳng vào mắt anh, bởi vì cô nói dối không giỏi, người nhạy bén như Sở Bách Điềm lại nhận ra thì khổ thôi.
" Được rồi, cháu cứ nghĩ đi, tôi đi làm đây " Sở Bách Điềm cầm áo vest lên, anh quay lưng rời đi.
Nhìn thấy anh đã đi rồi, cô hoàn toàn xụi lơ luôn, ngồi bệch dưới sàn.
Trước mặt đâu Sở Bách Điềm, cô cảm thấy thật sự áp lực.
Giữa anh và cô chẳng hề có mối liên kết nào cả, cả hai chỉ là bạn giường và bạn tình thôi. Từ trước đến nay chẳng ai có tình cảm gì cả.
Nếu hỏi anh tin tưởng cô không, chắc chắn anh sẽ không rồi.
Ngược lại cũng vậy, cô cũng thế.
Cả hai chỉ là đang lợi dụng nhau thôi, nếu như có trường hợp ngoài ý muốn.
Có lẽ cô nên tự thân mình xuống tay mà bỏ đi vậy.
...
Bệnh viện.
Quả nhiên vẫn nên đến bệnh viện kiểm tra.
Miệng mồm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sep-cua-toi-la-mot-ong-chu/150978/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.