Bối Bội Sam đơ toàn tập. Đôi đũa trên tay cô cũng rơi xuống.
" Chú...chú...".
" Làm sao?" Sở Bách Điềm thản nhiên nhìn cô hỏi.
" Không phải chú ghét nữ giới sao?" Bối Bội Sam lấp bấp hỏi, không phải thư kí Đường nói vậy sao, vả lại lúc thấy cô là con gái...Sở Bách Điềm rõ giận đến muốn bốc khói trên đầu luôn cơ mà.
" Ai nói chứ " Sở Bách Điềm đáp lại.
Anh không ghét nữ giới...chỉ là...
" Không phải sao?" Bối Bội Sam hỏi tiếp.
Anh dừng tay lại, đang ăn mà cô cứ hỏi làm anh phiền cả lòng.
" Nếu cô còn hỏi nữa thì sẽ mất việc đấy ".
Nghe đến đây Bối Bội Sam liền xanh mặt. Khó lắm mới được Sở Bách Điềm cho đi làm lại, ngu gì mà để bị đuổi việc lần hai cơ chứ.
Bối Bội Sam liền không hỏi gì nữa, cô cúi mặt xuống ăn cho xong bát mì của mình.
Đôi lúc cô đưa mắt nhìn lén Sở Bách Điềm, thấy anh đang ăn ngon miệng, tuy chỉ đi theo Sở Bách Điềm mới một tuần nhưng cô thấy anh rất ít ăn cơm, nhiều đêm đều ở liền trong công ty không về nhà.
Anh không biết mệt sao?
" Chú này " Bối Bội Sam lên tiếng.
Sở Bách Điềm nhìn cô, vừa ăn vừa ngó sang.
" Chú ăn ngon miệng không?" Cô ngây ngô hỏi.
Thấy Sở Bách Điềm ăn ngon thế, có phải là lâu rồi không ăn món gì đó hợp khẩu vị với mình không?
" Có chứ, rất ngon miệng, cảm ơn cô ".
" Cảm ơn cô vì bữa ăn tối ".
...
Sau đêm đó, Bối Bội Sam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sep-cua-toi-la-mot-ong-chu/150962/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.