A Từ rốt cuộc hiểu được vì sao Giản Ngôn không gây chuyện, lại bất giác nhớ ra mình và Giản Ngôn còn đang nắm tay, vội vàng hất tay Giản Ngôn ra.
Tự bản thân A Từ cũng không hiểu vì sao, trước đây cậu không có cảm giác gì với Trâu Hồng Thạc cả. Đương nhiên vẫn có kính trọng, nhưng cũng chỉ xem như trưởng bối, thỉnh thoảng còn có thể đùa với ông một chút. Sau lần nói chuyện đó cậu mới chính thức xem Trâu Hồng Thạc là trưởng bối của Giản Ngôn, là người nhà. Không hiểu sao khi ở trước mặt ông, cậu lại có chút câu nệ. Nhất là giờ đây Trâu Hồng Thạc còn là cấp trên, cậu càng thấy ngượng ngùng hơn nữa.
"Sợ cái gì? Ông lão cũng không phải không biết." Giản Ngôn nắm lại tay A Từ, sau đó bất mãn hỏi, "Em tìm cái tên hồ ly đấy làm gì?"
"Giới thiệu cho y một tên hồ ly khác." A Từ nói.
"Em nói Hứa Thư Hòa?" Giản Ngôn nhíu mày.
"Đúng vậy, hai người này rõ ràng đến đây với mục đích khác. Hiện tại em thật sự không muốn trông thấy họ, để Thượng hồ ly ra đấu không phải tốt hơn sao?"
"Nhưng mà, vì sao Thượng hồ ly muốn giúp em?" Giản Ngôn trừng A Từ một hồi, đột ngột nói: "Y thích em."
Giản Ngôn chỉ thuận miệng nói, không ngờ A Từ vậy mà lại gật đầu.
"Cái gì?" Giản Ngôn chấn động, xoay người muốn quay trở lại.
A Từ vội kéo hắn, nói: "Trước đây đúng là có ý, nhưng bây giờ hết rồi. Y không phải loại người quấn mãi không tha, biết không có cơ hội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sep-chung-toi-lai-khoe-vo/618263/chuong-67-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.