Thấy Giản Ngôn đi rồi mà còn quay lại, A Từ có hơi bối rối, lại không hiểu vì sao bị hôn một cái, nghi ngờ nhìn sang: "Sao thế ạ?"
"Yên tâm, sau này chỉ cho một mình em xem." Giản Ngôn xoa xoa mặt A Từ, rồi lại quay người đi mất.
A Từ: "..."
Lúc Giản Ngôn đi tới thì tiếng đập cửa lại vang lên, vừa mở cửa ra đã thấy lão Mã cười một cách gian trá: "Xin lỗi, có phải tôi đã quấy rầy hay không?"
Miệng thì nói xin lỗi, nhưng trên mặt lại không có chút hối lỗi nào.
Giản Ngôn liếc hắn một cái: "Biết quấy rầy còn tới làm gì?"
"Ơ, sao nóng vậy, thật sự bị phá chuyện tốt?" Lão Mã cười trêu Giản Ngôn, đưa mắt vào trong phòng, còn làm bộ muốn chen vào, "Giằng co suốt đêm chưa đủ sao? Cứ cho là thể lực của cậu tốt đi, nhưng tình nhân bé nhỏ của cậu trông đáng yêu yếu ớt vậy mà, chịu được à?"
Giản Ngôn ngăn ngoài cửa, đẩy lão Mã ra ngoài, hừ một tiếng, nói: "Từng giây từng phút ở bên em ấy đều là chuyện tốt, dù sao thể lực của tôi tốt hơn anh là được... Rốt cuộc anh tới đây làm chi?"
"Chậc chậc, đừng có mà chém gió..." Lão Mã chê cười nhìn Giản Ngôn, "Còn nữa, lúc trước ai từng nói nhi nữ tình trường là không được?"
Giản Ngôn nghểnh cổ: "Thê nô như anh, nói tôi mà không biết ngượng à?"
Lão Mã trừng mắt nhìn hắn: "Chả nhẽ bây giờ cậu không phải thê nô? Dù sao tôi vẫn đỡ hơn cậu một chút."
Giản Ngôn: "Anh hơn tôi chỗ nào?"
Lão Mã:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sep-chung-toi-lai-khoe-vo/618252/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.