Giản Ngôn cảm thấy tim mình quặn đau một trận, thiếu chút nữa đã không thở nổi. Hắn kinh ngạc nhìn A Từ, kẻ từ trước đến nay luôn thích lắm lời như hắn giờ đây lại không biết nói gì cho phải.
"Sếp? A Từ?" Hướng Dương và Trình Tử Khiêm gấp rút chạy tới, trông thấy tình cảnh này đều ngây ngẩn cả người.
Giản Ngôn nghiêm mặt mím môi trừng A Từ, hô hấp không thông thuận, căn bản không thèm nhìn hai người họ.
Hướng Dương và Trình Tử Khiêm đều đã chứng kiến bộ dáng nổi giận của Giản Ngôn, trước đây vừa tới Tổ trọng án, lúc tức giận hắn cũng sẽ la mắng người, cực kỳ đáng sợ. Nhưng lúc này bọn họ đều cảm thấy bộ dạng hiện giờ của Giản Ngôn còn đáng sợ hơn khi đó.
A Từ thì nhìn lướt qua hai người một cái, nhưng cũng không nói gì. Cậu trông bình tĩnh hơn Giản Ngôn nhiều, nhưng sắc mặt lại tái nhợt, vẻ mặt thản nhiên, bình tĩnh đến mức khiến cho người khác phải kinh hãi, càng làm người ta không dám chọc.
Hướng Dương luôn tương đối khôn khéo, nhìn thế trận này hắn cũng không dám tùy tiện xen mồm, quay người đi ra ngoài tìm cứu viện.
Giằng co với A Từ vài ba phút, khí thế của Giản Ngôn rốt cục suy giảm, hắn không thể cứ đối mặt với A Từ như thế. Hơn nữa suy cho cùng, cả hai đều là vì nghĩ cho đối phương.
Giản Ngôn mở miệng, đang định chủ động nói chuyện lại nghe thấy tiếng của Trâu Hồng Thạc: "Đây là sao?"
A Từ nhìn Trâu Hồng Thạc, kiên quyết nói: "Tôi muốn cùng bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sep-chung-toi-lai-khoe-vo/618240/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.