A Từ dặn dò Đàm Mộc xong, nhìn Giản Ngôn hỏi: "Camera giám sát ở tiểu khu nhà Mễ Thụ đâu ạ?"
Giản Ngôn giải thích cho A Từ: "Chỉ có ở cổng chính của tiểu khu, trong thang máy không có."
"Tại sao?" A Từ khó hiểu, loại tiểu khu nhà Mễ Thụ sao có thể không có camera trong thang máy?
Giản Ngôn khoanh tay: "Ngày đó camera trong thang máy đúng lúc bị hỏng."
"Trùng hợp thế?"
Giản Ngôn cho một ánh mắt bất đắc dĩ.
A Từ xem camera ở cổng chính của tiểu khu tuyệt nhiên không phát hiện được gì, lại xem qua một lần từ đầu tới cuối hồ sơ vụ án của Mễ Thụ, không nhịn được nhíu mày.
Trước khi trùng sinh cậu không để ý kỹ vụ án này, hiện giờ không có thêm một chút manh mối nào, ngược lại còn loạn hơn. A Từ có chút áy náy, sau khi trùng sinh thế giới của cậu chỉ vây quanh Giản Ngôn, đối với chuyện khác lại chú ý quá ít, hoàn toàn quên mất An Vân cùng những liên hệ của vụ án này, cảm thấy rất có lỗi với An Vân.
Ánh sáng trước mặt bỗng nhiên bị che mất, một bóng mờ phủ xuống, A Từ ngẩng đầu nhìn lên, đối diện với ánh mắt ân cần của Giản Ngôn.
"Em..." Giản Ngôn hơi do dự, "Không có manh mối à?"
A Từ sửng sốt, câu nói của Giản Ngôn dường như có ý khác? Nhưng cậu không có tâm tình suy nghĩ nhiều, chỉ lắc đầu.
Giản Ngôn ngồi xuống bên cạnh A Từ, nói: "Nếu không thì, chúng ta..."
"Sếp." Hướng Dương vội vã chạy vào.
"Về rồi? Tình huống thế nào?" Giản Ngôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sep-chung-toi-lai-khoe-vo/618231/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.