Giản Ngôn thấy mọi người bỗng dưng yên tĩnh lại, đang định nói gì đó thì có cuộc gọi đến, là Trâu Vận gọi.
Giản Ngôn vội vàng bắt máy, giọng Trâu Vận có chút gấp gáp: "Anh? Anh ở đâu vậy?"
"Anh đang ở nhà." Giản Ngôn nhìn ra ngoài cửa sổ, nói: "Sao muộn vậy mà em còn chưa ngủ?"
"Em... Không phải anh cũng chưa ngủ sao? Sao vậy? Tâm trạng không tốt à?" Giọng nói Trâu Vận có vẻ thận trọng, "Anh, có muốn đến nhà em ở một thời gian không?"
Giản Ngôn hơi sửng sốt: "Không có, tâm trạng anh không thể tốt hơn... Khoan đã, sao tự dưng em nói thế? Sao anh phải qua nhà em ở?"
"Em thấy bài đăng của anh trên Wechat..." Trâu Vận do dự hỏi: "Có phải anh... nhớ chú thím?"
Giản Ngôn: "..."
Dừng một chút, Giản Ngôn mới nói: "Con bé ngốc này, đó là đèn nhà A Từ."
Trâu Vận ở đầu bên kia thở phào nhẹ nhõm: "Anh với A Từ đang ở cùng nhau à? Ảnh nhất định có thể an ủi anh, vậy em cũng yên tâm. Anh không có gì thì tốt rồi, hai anh nghỉ ngơi sớm đi, ngủ ngon."
Nhìn điện thoại đã cúp, Giản Ngôn run lên mấy giây, Trâu Vận tiếp nhận nhanh như vậy à? Sao bình tĩnh vậy? Hay là nó căn bản không hiểu rõ ý mình?"
Khi Giản Ngôn tắm rửa xong thì đã thấy trên điện thoại có bốn cuộc gọi nhỡ, tất cả đều là Trâu Vận gọi. Giản Ngôn không nhịn được cười, đang muốn gọi lại thì nhận được cuộc gọi thứ năm.
"Anh và A Từ là như thế nào?" Điện thoại vừa bắt xong, Trâu Vận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sep-chung-toi-lai-khoe-vo/618229/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.