Người đàn ông đè nén tức giận: "Sao cậu lại đi ra từ nơi đó?"
Vẻ mặt A Từ không có gì thay đổi: "Anh tìm đến tận đây thì chắc hẳn đã biết tôi đang làm gì. Biết rồi còn cố hỏi làm chi? Tôi chưa được phép đã tự ý lộ thân phận là tôi không đúng. Nếu muốn trách phạt, tôi nhận."
Người kia càng tức giận hơn: "Tôi an bài cho cậu xuất ngoại, cậu nói cậu bị thương cần phải nghỉ dưỡng. Cách tĩnh dưỡng của cậu chính là chạy đến Tổ trọng án giúp người ta tra án?"
A Từ khẽ nhíu mày: "Chẳng lẽ thương thế của tôi là giả sao?"
"Đương nhiên là thật, cậu làm sao dám báo thương giả?" Giọng nói người đàn ông đầy châm chọc, bước qua bước lại hai bước như đang tự kiềm chế bản thân, "Nhưng làm sao cậu bị thương thì trong lòng cậu hiểu rõ, cũng không qua được mắt tôi. Đạn bắn tệ hại như vậy mà cậu không tránh được? Cậu vì không muốn ra nước ngoài nên mới cố ý liều mạng bị thương, cậu muốn trở về giúp Giản Ngôn, đúng chứ?"
A Từ không nói gì, xem như thừa nhận.
Người kia hít sâu hai cái, lại hỏi: "Lần này vì sao lại gấp như vậy?"
"Cái gì?" A Từ nhất thời không kịp phản ứng.
"Trước đây cậu luôn núp trong bóng tối nhìn lén Giản Ngôn, cam chịu viết tiểu thuyết trinh thám để chỉ dẫn manh mối, chưa từng tự mình xuất hiện. Lần này là tại sao, liều mình bị thương chỉ để tham gia điều tra vụ án này?" Người kia nói liền mạch từng chuyện.
A Từ lại trầm mặc.
Người đàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sep-chung-toi-lai-khoe-vo/618222/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.