A Từ đổi tư thế ngồi rồi nhìn qua Giản Ngôn, dường như đang suy nghĩ xem phải trả lời hắn như thế nào. Một lát sau cậu mới nói: "Xin lỗi, tôi không thể nói cho anh biết."
"Rầm!" Thẩm Băng Niệm đập tay xuống bàn, "Thái độ cậu vậy là sao!"
A Từ dường như đã sớm đoán được phản ứng của cô, nên cũng không bận tâm.
Trái lại Giản Ngôn bị Thẩm Băng Niệm làm cho giật mình, hắn ngước lên nhìn cô, định nói gì đó thì cửa phòng thẩm vấn đột nhiên bị đẩy ra lần nữa.
Hai người vừa ngẩng đầu lên nhìn qua liền sửng sốt, sau đó vội vàng đứng lên: "Tạ cục."
"Ừ." Tạ Thao đáp lời, ánh mắt nhìn bọn họ không mấy thân thiện.
Lời hắn nói ra lại càng lạnh nhạt hơn: "A Từ không phải hung thủ, thả đi."
Mấy người trong phòng giám sát đưa mắt nhìn nhau, A Từ này rốt cục có lai lịch gì? Cậu ta có quan hệ với cả Trâu cục và Giản Ngôn, trước đó còn nói mình đã ở nhà Trâu cục cả đêm. Hiện tại, ngay cả người rất ít lộ diện như Tạ cục cũng phải đích thân đến đây bảo lãnh. Cái chống lưng này, hình như cũng quá vững chắc rồi?
Chỉ có một mình Tiếu Tiếu trong nháy mắt đã chuyển sang chế độ trời quang mây tạnh, cô biết chắc A Từ không phải người xấu mà.
Giản Ngôn gật đầu: "Rõ."
Thẩm Băng Niệm lại không vui: "Sếp, cậu ta rõ ràng đã xuất hiện ở..."
"Được rồi." Giản Ngôn chặn lời Thẩm Băng Niệm, "A Từ không phải hung thủ."
Tạ Thao thoáng nhìn qua Thẩm Băng Niệm, lạnh lùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sep-chung-toi-lai-khoe-vo/618216/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.