Ký túc xá.
Dìu được Mễ Nam về tới phòng, hiển nhiên thuốc cũng đã ngấm tận ruột gan.
Mễ Nam nôn khan không ngừng. Văn Diệp vừa dìu vừa bế người vào trong nhà tắm, đặt ngồi xuống bệ., kéo bật cạp quần xuống liền nói:
- Tuốt đi, tuốt cho ra, nhanh.,
Vậy nhưng vẫn là một lúc sau, Văn Diệp chỉ nhìn thấy một Mễ Nam đến cả tai cũng đều đỏ, chỉ biết rưng nước mắt cuống quýt xoa lấy cậu nhỏ của mình. Xoa bên trái rồi bên phải, hai ổ trứng cũng đã co lại....nhìn thực thảm.
Văn Diệp bất đắc dĩ làm ra cái động tác vô cùng dễ hiểu để Mễ Nam có thể học theo:
- Không phải sờ như thế, sóc thế này thế này này..
- ... ư...
Văn Diệp chưa từng thử thuốc, nhưng thứ Kim Hạ ép uống thì hiển nhiên chẳng dễ chịu gì.
Mễ Nam 26 tuổi. Hơn cậu tận 6 tuổi. Vậy nhưng lại chỉ như một đứa trẻ con.. cả ở khoản này luôn!
- Ư... hưc... hu...
Những tiếng nức nở bật ra rồi nén lại. Nhà tắm cũng không tính là rộng, những âm thanh ấy đập lên vách tường, phản lại nghe đến nỗi vừa khô vừa nóng., Cậu nhỏ nhìn thoáng cũng đã cứng tới tím ngắt.
Văn Diệp chép miệng.
Đằng nào hôm nay Phạm Thái cũng chẳng có nhà, nhìn cái hành động quá ư ngốc nghếch đến dở khóc dở cười kia.. thôi thì...
- Anh cởi hẳn quần ra đi.
- Ư.. ưm..
Văn Diệp vuốt mồ hôi, đưa tay xuống kéo cả cái quần. Mễ Nam tay run run hơi giữ lại...
Anh ta.. sợ sao?
Đệch mợ. Đã đi vuốt hộ rồi còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/seo/26775/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.