Cố Nam Chu cúi sát tai ta, ngậm ý cười mở lời.
“Nhìn thấy không? Người tốt mười đời gì chứ, Phật Đà chuyển thế gì chứ, Đàn Liên hắn mới chính là ác quỷ ẩn sâu nhất trong Kinh thành này.”
“Ngươi nghĩ vì sao hắn lại tính kế cưới ngươi?”
“Chẳng qua là vì Tạ gia đối với hắn mà nói là dễ kiểm soát nhất, đợi đến khi hắn gặm nhấm hết tài phú của Tạ gia, chính là ngày c.h.ế.t của ngươi.”
Nói xong không đợi ta phản ứng, Cố Nam Chu cố ý gây ra vài tiếng động, khiến Đàn Liên nhìn về phía này.
Ánh mắt lãnh đạm như lưỡi d.a.o sắc lạnh quăng về phía ta, mang theo ác ý lạnh lẽo thấu xương khiến người ta không thể đứng vững.
Hóa ra đôi mắt đen láy đó chưa bao giờ chứa đựng sự ngọt ngào, mà là tính toán và cay độc không cho phép bất kỳ ai dòm ngó.
Khoảnh khắc đối diện với ánh mắt hắn, ta bất giác rùng mình.
Cố Nam Chu từ phía sau lại nhẹ nhàng đẩy ta, đẩy ta từng bước tiến về phía Đàn Liên.
“Đàn đại nhân đã dám tính kế bản vương ở cung yến, vậy thì đừng trách bản vương trả lại ngươi một lần.”
Nói rồi, Cố Nam Chu cười lớn bỏ đi.
Chỉ còn lại ta ngây người đứng tại chỗ, nhất thời không biết có nên đi theo hắn ta hay không.
Đương nhiên, rất nhanh ta không cần phải xoắn xuýt về vấn đề này nữa.
Bởi vì ta đi không nổi rồi.
Giữa một bãi m.á.u tanh, Đàn Liên thu hồi d.a.o găm, dùng giọng điệu không cho phép người ta từ chối nói với ta.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sen-trong-binh/5076026/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.