Chương trước
Chương sau
Cat phủ lên môi anh, cằm anh, cổ anh những nụ hôn say đắm. Anh run lên với cơn thèm khát cháy lòng. Ôm siết cô vào lòng, anh ngấu nghiến đôi môi mềm của cô, hôn lên lưỡi, trên cơ thể mảnh mai của cô. Anh đã cố cưỡng lại. Thực sự là anh đã cố rồi. Nhưng đã quá trễ. Hơi thở cô mơn man tai anh. Sao cô lại biết đó là điểm nhạy cảm của anh nhỉ? Và anh hoảng hốt nhận ra cơ thể anh không còn nghe theo sự điều khiển của lý trí nữa, dù lý trí anh đang cảnh báo tình huống nguy hiểm.
Nụ hôn đam mê kéo dài không dứt. Tiếng chuông báo nguy trong đầu anh ngày càng xa vời khi cô áp sát người vô anh. Tay run rẩy, Luke cố kéo cô ra để thoát cơn cám dỗ. Không may, thay vì đẩy ra, tay anh dường như kéo cô sát vô hơn.
Đôi mắt Cat lóng lánh khi cô nhìn xuống anh, tên anh nhẹ như gió thoảng trên môi cô. Và cô lại cúi xuống. Anh định né đôi môi khao khát, chiếc lưỡi nghịch ngợm của cô. Cô nhẹ di chuyển hông để nằm thoải mái hơn, và kết quả là, chiếc áo đầm bị kéo cao lên, khoe ra đôi chân dài.
“Em đang làm - gì vậy?” anh hổn hển, khi tay cô vuốt dọc người anh, anh run lên vì thèm muốn. Mái tóc tuyệt vời của cô phủ lấy gương mặt của cả hai, tạo ra nơi ẩn náu thơm ngát cho cả hai, cô kéo áo anh ra khỏi quần jeans và đè hẳn người anh xuống giường. Đôi mắt cô thật gần và lấp lánh như đá mắt mèo, soi vào mắt anh.
“Biết gì không anh?” cô thì thầm thật gần với môi anh, cầm tù anh. Chưa bao giờ trong đời anh cảm thấy cám dỗ, cảm thấy khao khát điên cuồng người phụ nữ này như thế. Anh đã muốn cô từ rất lâu, đã phải chiến đấu chống lại sự cám dỗ cho cả hai người, nhưng mùi hương cơ thể cô khiến anh sắp hết chịu nổi. Anh... cần.. nghĩ. Đúng rồi. Anh cần nghĩ, bằng lý trí.
Cô cắn nhẹ khóe môi anh. “Anh nói nhiều quá.” Cô luồn 1 tay vào tóc anh, tay kia bận rộn cởi bỏ quần áo anh.
Lý trí anh như bị che phủ, những nụ hôn của cô tràn đầy ham muốn, mềm mọng khao khát. Hơi thở của cô ấm áp, miệng cô nóng hổi. Ẩm ướt, ngọt ngào, đói khát.
Có cô trong tay như vậy khiến anh đau đớn. Người anh thèm muốn cô như tên nghiện. Nhưng anh cần phải tỉnh táo: anh đưa tay nắm lấy cánh tay cô để đẩy cô ra. Nhưng thay vào đó, tay anh trượt lên làn da mịn màng trên vai cô vuốt ve. “Em không biết em đang làm gì đâu,” anh tuyệt vọng nói, giọng khàn đi vì hi vọng và đam mê.
“Từ từ rồi em sẽ giỏi hơn mà,” Cat trấn an anh, hoàn toàn không hiểu ý của anh. Ôm đầu anh để anh nhìn cô. Đôi mắt cô sẫm lại và mở to. “Em lớn rồi Luke. Em biết em muốn gì.”
Cô đang tò mò, anh cố ép mình nhớ, tất nhiên là cô tò mò rồi. Tim anh đập dồn khi thấy ánh mắt cuơng quyết của cô. Luke rên lên. Đúng là cô đã quá tuổi mà người phụ nữ được phép tìm bạn tình và anh tình cờ là ứng cử viên. Cô thấy an toàn với anh. Cô biết anh luôn làm mọi thứ vì cô.
“Không, khoan đã Cat - từ - từ-”
Cô còn con gái. Nếu anh không có lý do nào đủ mạnh thì lý do đó là đủ rồi. Anh phải nhẹ nhàng từ chối cô thôi. Phải tách rời cơ thể họ ra. Phải vậy thôi, ngay khi anh tìm được lý do để cô không bị tổn thương, ngay khi anh có thể rời ra và bắt cơn đói khát của anh im lặng. Ngay khi lý trí anh tỉnh táo lại.
“Ờ, Cat à? Sao mình không bàn chuyện này đã?”
“Ôi Luke, anh thật hấp dẫn.”
Cô lướt nhẹ chiếc lưỡi nóng ấm lên bên ngực phải của anh, và anh rên lên. Anh cố ép mình không đáp ứng cô, nhưng Trời ạ, anh đã khao khát chuyện này cả tuần, hàng tháng, nhiều năm, nhiều thế kỷ rồi. Anh cố tự chủ.
Và thất bại.
“Em chắc chắn không?” anh thì thào.
“Yêu em đi.”
Ánh mắt cô mơ màng khi anh ngẩng lên chạm môi vào môi cô. Nụ hôn như rượu mạnh lan tỏa khắp người cô. Vừa đánh lạc hướng cô với những nụ hôn nóng bỏng, tay anh vừa kéo áo đầm cô xuống, để lộ gò ngực trần.
Ánh mắt anh lấp lánh khi nhìn thấy chiếc áo nửa ngực không dây màu tím. “Chạm vào người em như chạm vào giấc mơ.” Anh mơn man gò ngực trắng mịn tràn ra ngoài áo ngực.
“Em là thực mà.”
“Tạ ơn Trời. Chiếc áo này trông thật tuyệt trên người anh.” Nụ cười anh thật nguy hiểm. “Nhưng tốt nhất là nó nên ở trên sàn nhà.”
Tay anh vuốt nhẹ ngực cô với vẻ tôn thờ, cô ưỡn người lên như mời gọi. Nhưng Luke muốn khám phá từ từ, kỹ lưỡng. Cat rên lên khi ngón tay cái anh mân mê núm vú căng cứng của cô qua lớp lụa mỏng. Cô vừa muốn cơn giày vò kéo dài mãi mãi, vừa muốn sự giải thoát tức thì.
“Luke...” cô cầm tay anh áp chặt vô, anh tìm thấy móc áo, chiếc áo bung ra, để hơi thở nóng hổi của anh mơn man làn da trần. Luke đặt tay lên ngực cô, bàn tay anh nóng bỏng.
“Tuyệt hơn cả giấc mơ,” anh cúi xuống và nhẹ nhàng đặt môi lên ngực cô. Cảm giác... khôn cùng. Rồi anh ngậm núm vú căng cứng đó và khiến cô oằn người đi vì khoái cảm.
Cô ôm chặt cổ anh.
“Luke ơi...”
Anh dịu dàng nâng niu ngực bên kia. Cô không muốn dịu dàng.
“Luke, cởi áo e-” Cô hổn hển. “Khỏa thân. Em muốn - aaa!” Phải một hồi lâu cô mới nhớ cô định nói gì.
“Không cần vội,” anh nói trong khi vừa vuốt ve, vừa cắn nhẹ.
“Vội,” cô hụt hơi nói trong tóc anh. “Vội mà.”
“Thư giãn đi Cat, em sẽ được chăm sóc cẩn thận mà.”
“Nhưng chậm quá.”
Luke cười khẽ. Và tiếp tục nâng niu ngực cô. Làm cô cuồng lên. Đầu cô lắc qua lắc lại, hông cô nhấc lên khi anh thổi nhẹ. Anh bất ngờ cắn mạnh. Rồi chiếc áo được từ từ kéo lên trên đùi cô. Bàn tay nóng bỏng của Luke vuốt từ chân lên đùi.
“Em...” anh hôn, cắn nhẹ, trêu chọc môi cô khi tay anh tìm đến chỗ đó.
... yêu anh.
Những ngón tay anh vuốt ve nơi đó qua lớp vải quần lót mỏng làm cô oằn người lên. Rồi anh luồn tay xuống dưới. “Từ từ nào.” Anh dừng lại như trấn an cô, rồi lại hôn môi cô.
Mặt Cat nóng bừng khi anh khám phá nơi đó, phát hiện sự ẩm ướt trong cô. Những ngón tay anh lần sâu vô trong, và khi anh lướt được một ngón tay dài vô giữa những nếp gấp căng mọng, anh rên lên đau đớn. Và cô cũng thế.
Luke ngẩng đầu lên, ánh mắt anh sẫm lại. “Vẫn đang cùng anh chứ?”
“Em nghĩ em tới trước rồi.” Cô thì thầm trong mùi hương đam mê của anh và cô quyện chặt. Và mơ màng cô nghe anh gọi tên cô trong khi cô vùi mặt vào ngực anh sau cơn chấn động. Hơi thở cô đứt quãng, còn Luke như đã ngừng thở. Cô bất thình lình cảm thấy mắc cở nên càng vùi mặt sâu vào ngực anh. Anh gầm gừ trong cổ họng, rồi cố lấy gì đó khỏi túi quần đồng thời cởi bỏ quần jeans. Cô nghe tiếng giày anh rớt trên sàn, rồi tiếng sột soạt của chiếc quần jeans theo sau đó.
“Ví.” Anh hổn hển, mở ví ra và lấy ra một gói nhỏ. Anh dùng răng xé nó và đưa cho cô. Cô nhìn nó. Sao anh có nó trong ví? Chắc chắn là anh đã không tính ngủ với cô trong chuyến đi này... Tim cô đập dồn. Thôi đừng nghĩ chuyện đó, cô tự cảnh cáo, đừng nghĩ.
Cô nhìn chiếc bao cao su rồi nhìn phần nhô lên dưới chiếc quần lót của anh. “Cái miếng nhỏ này sao vừa, anh phải cần king-size! Luke-”
“Vừa mà. Tin anh đi. Đây nè.” Anh cầm nó lại. “Lần này anh tự làm. Anh không kềm chế nổi nữa.”
Anh tự đeo bao vô, rồi rên lên khi bắt gặp cô đang nhìn anh chăm chú. “Em còn nhìn như vậy là anh xong luôn trước khi mình làm được gì đó.”
Nói anh yêu em đi, cô thầm ước.
Anh cười nhẹ với cô rồi nhanh chóng cởi bỏ chiếc quần lót lụa của cô, thảy qua một bên. “Em thật đáng yêu, Cat à.”
Anh khẽ đẩy chân cô rộng ra và nằm xuống giữa. Cơ thể cô căng thẳng khi cảm thấy vật cương cứng đó chạm vào phần mềm mại của cô.
“Thư giãn đi cưng.”
Phản ứng tự nhiên làm cô thêm căng thẳng. Cô cắn môi cố thả lỏng.
Và mở rộng ra để đón nhận sự đầy đặn của anh. Cô hít hà khi cơ thể cô cố cưỡng lại cơn đau xé nát. Theo bản năng, cô cố đẩy anh ra.
Luke như hóa đá. “Cat?” Anh nhìn cô. “Cưng ơi, muốn anh dừng lại không?”
Cô cố chống lại bản năng bằng cách siết chặt lấy anh để anh không lăn khỏi cô. Đây là Luke, người cô đã yêu từ bấy lâu nay. Là ngón tay Luke đang luồn vào tóc cô. Là hơi thở của Luke đang hòa nhịp với cô. Là cơ thể anh đang gần gũi cô. Cuối cùng thì cô cũng đã đợi được giây phút này. “Em - nhanh đi anh.”
Anh dịu dàng ôm mặt cô. Cô cảm thấy anh bắt đầu di chuyển trong cô.
“Em ghét chuyện này, phải không” anh nói.
“Không!”. Nhưng anh hiểu rõ cô mà. “Phải,” cô thừa nhận. Mím môi, anh định rút ra. Cat nhắm mắt và cuốn chặt lấy anh.
“Xong đã anh.” Cô bối rối không dám nhìn anh.
Anh gục đầu tì trán vào trán cô. “Lẽ ra anh nên đủ mạnh mẽ mà nói không.”
Ôi Trời. Lại nữa rồi.
Cô không bao giờ muốn ép anh làm điều anh không muốn.
“Anh luôn muốn cho em những gì em muốn, dù điều đó không tốt cho em. Vậy hoàn tất chuyện mà em đã bắt đầu đi Luke. Rồi là xong.”
Cat cắn môi. Anh không hề nói một lời yêu thương hay tình tứ gì với cô. Đối với Luke, đây chỉ là một đêm bình thường với một người tình nguyện chuyện đó. Một người thiếu kinh nghiệm, vụng về, lóng ngóng.
Đừng khóc. Đừng khóc mà. Cô tự nhắc.
Nhưng từ sâu thẳm, cô trở lại thành cô bé 17 tuổi ngày trước và Luke đang giận dữ, hối hận. Cảm giác bơ vơ tràn ngập trong cô.
Luke ân ái với cô, không có nghĩa là anh yêu cô. Và không có tình yêu thì chuyện ân ái của hai người chỉ là một thắng lợi không trọn vẹn cho cô. Anh đã hối hận vì để cô quyến rũ.
Cô đã đánh một canh bạc lớn nhất trong đời. Và thua trắng.
Cảm giác hân hoan đã biến mất, nhưng cô vẫn ôm chặt Luke bằng hết ý chí, bằng cả cơ thể trong khi anh di chuyển trong cô đầy hoang dại.
Cơ bắp anh căng lên khi anh cố kềm lại. “Em ổn chứ?” hơi thở anh dồn dập.
“Dạ.” Cô vùi mặt vào cổ anh. Tim cô đau đớn, nước mắt cô lặng lẽ chảy. Cô muốn quay ngược thời gian lại thời điểm trước khi cô đã phạm một sai lầm lớn với người cô yêu.
Em yêu anh. Em yêu anh. Em yêu anh.
Anh đã làm gì vậy Trời? Ngu ngốc. Ngu ngốc. Ngu ngốc. Vẫn ở trong cô vì không thể cử động nổi, Luke hít sâu hơi thở đam mê của cơn ân ái của hai người. Anh chợt cảm thấy lạnh: cô ghét chuyện này. Anh đã cảm nhận được sự căng thẳng của cô khi cô nhận ra người cô đang cùng ân ái không phải là người lý tưởng của cô. Anh không chỉ lấy đi sự trong trắng của cô, mà còn làm chuyện đó một cách hoang dại.
“Luke, em yê-”
“Muốn anh tắt đèn không?” anh hỏi ngay lúc đó, và lăn khỏi người cô.
Im lặng bao trùm.
“Dạ.”
Anh cẩn thận rời xa cô. Cô co người và kéo tấm chăn mỏng che người. Chiếc áo đầm tím xoắn chặt eo cô. Cô giằng, kéo nó, mà không nhìn anh.
Anh kéo chiếc chăn mỏng che cơ thể cô. “Em sẽ không bị ói chứ?”
“Không.” Giọng cô ấp úng sau cánh tay. Cách con cua nhỏ của anh dùng để tránh né.
Anh với tay tắt đèn. Căn phòng chìm vào bóng tối, rồi nằm xuống bên cô. Chỉ có một vài cm giữa hai người nhưng là vạn dặm xa cách trong suy nghĩ.
“Đó có lẽ là điều ngu ngốc nhất trong đời anh đã làm,” anh thở dài, “anh xin lỗi em, Cat.”
Khoảng lặng kéo dài khiến anh tự hỏi phải chăng cô đã ngủ. Ngoài hành lang, ai đó đang lấy đá lạnh và tiếng ồn xé toang bầu không khí yên lặng. Căn phòng ngập mùi ân ái, cuồng say, và cơ hội đã bị mất. Cạnh anh, Cat nằm im re.
“Em có thể tha thứ cho anh không?” cảm giác lo lắng choáng ngợp trong anh.
“Tất nhiên rồi.”
“Chuyện đó lẽ ra không nên xảy ra như vậy.” Anh thú tội. “Là lỗi của anh. Anh nên nhận ra là không có tình yêu thì chuyện đó là quá sức đối với em. Anh chỉ hi vọng là anh đã không khiến em sợ hãi cho lần khác với ai đó.”
“Ai đó... Anh nghĩ - anh nghĩ chuyện không suôn sẻ với anh thì có thể suôn sẻ với người khác sao?” cô cay đắng hỏi trong bóng tối.
Anh đưa tay chạm vào cô. Cô giằng ra. Trời ạ. Luke đưa tay day đôi mắt cay xè. Anh nên bị xử bắn mà.
“Tin anh đi em. Yêu một người sẽ làm mọi chuyện trên đời này khác hẳn.”
“Nếu anh nói vậy.” Giọng cô đầy nghi ngờ.
“Em thực sự không sao chứ?”
“Chưa bao giờ ổn như lúc này.”
“Nếu anh lấy khăn ướt, nóng, em chịu để cho anh-”
“Không!” Cô hắng giọng và nói nhẹ nhàng hơn. “Em sẽ dậy và đi tắm bây giờ.”
Rõ ràng cô muốn anh biến mà. Cánh tay Luke đụng vô ngực cô khi anh lăn sang. Cô rúm người. Anh thầm chửi thề. Ôi Trời, anh phải làm gì để sửa lỗi đây? Nói gì đây? Làm thế nào?
Luke gối đầu lên tay nhìn trần nhà với con tim đau đớn. Bên cạnh anh, cô rục rịch, không thấy thoải mái, tự nhiên với anh nữa. Anh đã làm hỏng mọi chuyện Hỏng hết rồi. Anh muốn luồn tay dưới vai cô và kéo cô vào lòng, sát vô con tim đang đập rộn của anh. Anh muốn nói thẳng.
Anh muốn là người trong mộng của cô. Khỉ thật.
“Em biết là chuyện này đã thay đổi quan hệ của mình phải không Cat.” Anh cần nói rõ, vì anh đã cố kềm chế tình cảm lâu nay, nên giọng anh có vẻ bực bội.
“Em không muốn nó thay đổi,” Cat phản ứng mạnh. Cô xoay người, chân khẽ chạm vào chân anh. “Xin lỗi.”
“Em không muốn thay đổi?”
“Không. Em thích mọi chuyện trở lại như cũ.”
“Em muốn quên đi vĩnh viễn chuyện đã xảy ra?” Tay anh đập vào mũi cô khi anh với ra chạm người cô.
“Ái đau. Dạ đúng.”
“Xin lỗi. Em không sao chứ?”
“Không sao. Nè, Van Buren, anh không có giường của anh sao?”
“Em khóc à?” anh dịu dàng. Phải, cô đang khóc, đồ ngớ ngẩn, sâu bọ à.
“Nghẹt mũi.”
“Có lẽ do máy lạnh.” Phải rồi! “Em đuổi anh hả bé mèo?”
“Không có gì đâu, chỉ là anh nằm hết nửa giường, mà em thì cần ngủ để mai dự tiệc nữa.”
Sao mà không có gì, Luke cay đắng nghĩ. Cô vẫn còn quần áo trên người, anh đã quá đam mê nên không để ý, cô không quen với việc ngủ chung giường với đàn ông, nhất là người không trong mộng như anh. Cô đã còn con gái, vì anh chưa từng là lần đầu của ai không thể là lời giải thích cho sự tệ hại của anh.
“Chờ một chút để anh thở lại được, có được không?” Và để anh có thể nghĩ được điều gì đó để làm cô nguôi ngoai.
“Hmmm? Ồ, được thôi, cứ tự nhiên.” Cái giường khẽ nhấp nhô. “Em vô phòng tắm đây. Sáng mai gặp.”
Sáng mai gặp?
Anh nghe tiếng chân cô đi ngang qua thảm. Cửa phòng tắm đóng lại. Anh chờ ánh đèn bật lên. Nhưng không có.
Cổ họng Luke nghẹn lại. Anh không phải là Sở Khanh nhưng anh cũng khá trong chuyện này lắm mà. Vậy tối nay anh bị gì? Khi anh cần ngọt ngào, dịu dàng, nói những lời có cánh cô cần, và xứng đáng được nghe, thì anh lại vụng về đến ngớ ngẩn. Dù có là người không trong mộng, anh vẫn có thể làm cô cảm thấy sung sướng mà.
Cat không chỉ bị người không trong mộng lấy đi sự trong trắng, mà còn bị một kinh nghiệm đầu tiên quá kinh khủng. Vậy cũng chưa hết. Anh đã phản bội niềm tin của cô, lời hứa của anh và gây đau đớn tột cùng cho cô.
Anh thiệt là giỏi mà.
Anh đã muốn yêu cô suốt đêm, suốt đời, nhưng lại vụng về như thằng thanh niên 16 tuổi lần đầu làm chuyện đó. Anh chợt nhận ra những tuần vừa qua giữa anh và Cat như một khúc dạo đầu nóng bỏng, và anh đã chẳng còn chút ý chí. Anh đưa tay quệt mồ hôi trán, cảm thấy như vừa trải qua cơn bão cảm xúc. Họ đã đi một bước và không thể quay lại.
Anh muốn hú lên như sói hoang, muốn nhào vô phòng tắm và nhấc bổng cô qua vai, đem cô lại chiếc giường nhàu nát và ân ái với cô chậm rãi, nhẹ nhàng đến khi cả hai không thể cử động nổi. Anh muốn túm vai cô và yêu cầu cô nhận ra anh mới chính là người trong mộng cho cô. Nhưng tâm tư của Cat là quan trọng hơn. Anh biết Cat quá mà.
Luke ngồi phắt dậy, nheo mắt nhìn cánh cửa phòng tắm.
Anh chợt tỉnh ra. Khỉ thật. Đúng là anh biết rõ Cat mà.
Không khi nào Cat của anh ân ái với người mà cô không yêu. Anh đã nghĩ đi đâu vậy?
Với tính e dè của cô, Cat sẽ không ngủ với anh nếu cô không yêu anh. Cô nàng khờ dại đang cố tỏ ra cao thượng để giải phóng cho anh đây.
Luke chợt nhận ra thêm một điều: trong lúc anh bận rộn cưỡng lại ý muốn quyến rũ cô, thì anh đã không để ý thấy là cô đang cố gắng hết sức để quyến rũ anh nhiều tuần qua.
Tim anh như được chấp cánh bay.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.