Tuệ Nhi không ngủ đã mấy ngày, ánh mắt của cô sâu hun hút, quầng thâm đen ai cũng thấy rõ. Quỳnh Chi trêu cô:
- Tuệ Nhi à Tuệ Nhi, em không ngờ chị cũng có ngày vì sắc mà đối xử tệ bạc với bản thân mình vậy.
- Nói mau, có phải hai đêm làm việc quá độ mà mất ngủ không.
Ánh mắt nghịch ngợm của cô cứ chòng chọc nhìn Tuệ Nhi. Mà Tuệ Nhi nào có tâm trạng để đùa với cô.
Hôm nay đến ngày hẹn, Tuệ Nhi sau vài đêm trằn trọc, cuối cùng cũng đã ra quyết định cho riêng mình. Cô đã hẹn gặp Thành Công vào giờ tan làm. Vì vậy, vừa tan tầm anh đã đến đón cô.
Gió từ bờ sông thổi vào man mát làm lòng người cũng dễ chịu. Nhưng ở một góc cà phê nơi cô và anh vẫn hẹn hò ngày nào. Một khung cảnh trầm mặt bao quanh.
Mấy ngày sau, Tuệ Nhi vẫn đi làm sớm như mọi ngày. Cô lại gặp Minh Nam trong thang máy, anh không quay lưng về phía cô mà đứng đối diện, nhìn thẳng về phía cô như muốn dò hỏi. Ngược lại với anh, cô đã khôi phục dáng vẻ ngày nào, ánh mắt bình lặng vẫn nhìn vào khoảng không xa xăm nào đó.
Ngồi vào bàn làm việc, nhưng Tuệ Nhi không mở máy tính. Cô nhớ lại ánh mắt của Thành Công hôm trước. Ánh mắt ấy chua xót, thất vọng, đau đớn, thương hại cô. Không, cô không bao giờ muốn anh thương hại cô, cũng không bao giờ muốn là gánh nặng của anh. Cô biết anh là người cầu toàn, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/se-nham-day-to/3406813/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.