– Có phải đã quá muộn để hối hận ?
– “Hôm đó chị Hân hoàn toàn không giết ng”
– Tại sao tôi lại phải đến gặp cô – nó lạnh lùng
– Không đến cô sẽ phải hối hận đấy – Linh đe dọa rồi cúp máy
– Lại trò gì đây ? – Nó nhếch mép cười , 1 nụ cười khinh bỉ
Nói vậy nhưng nó vẫn đến.
– Trò gì đây ?- nó nhìn cô ta 1 cách khinh bỉ – lại mượn tay tôi giết người sao ?
– Đừng nghĩ tôi như thế chứ ? Đó cũng chỉ là nhờ 1 chút thôi mà. Cx tại cô thôi
– Tại tôi ? – Nó cười nhạt
– Ai bảo khi bên tôi anh Khánh vẫn nghĩ đến cô làm gì . Mà cô cũng may thật , hôm nó lại tình cờ mà mặc váy trắng nhưng cx thật xui xẻo cho cô nhỉ ? Ng cô tin tưởng nhất là anh Khánh lại không hề tin cô
Nhói , tim nó đau đớn . Chữ “Khánh” làm tim nó như bị ai bóp nghẹn . Cô gắng giữ bình tĩnh nhất có thể , nó cất giọng lạnh tanh : – Đùa đủ rồi . Có chuyện gì ?
– Rào … Âm thanh vang lên , Linh đã dội vào mặt nó 1 cốc nước lạnh . –Làm ơn đi , biến mất đi . Vì cô mà anh Khánh ngày càng tiều tụy đấy
– “Ngày càng tiều tụy ” vì nó sao ? Nỗi đau ngày càng lớn thêm , xâm chiếm cào từng tế bào , đến mọi giác quan trong cơ thể .
–
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/se-mai-ben-nhau/1945716/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.