Biểu tình trên mặt Đàm Đinh rất bình tĩnh. 
Cậu cúi đầu, an tĩnh mà đem từng cúc áo cởi bỏ, cảm xúc hình như cũng bình tĩnh lại không ít, nhưng là Trác Du nhìn thấy bộ dáng này của cậu thì tâm đều nát. 
“Không xa nhau, không xa nhau.” 
Trác Du hoang mang rối loạn mà kéo tay cậu lại, đầu tiên là hắn một phen kéo người vào trong lòng, có chút nói năng lộn xộn mà mở miệng: “Cậu không cần nói bừa, sao tôi có thể đi đánh dấu người khác được, cậu, cậu đừng suy nghĩ vớ vẩn…” 
Đàm Đinh rũ mắt không nói lời nào, mùi thơm ngọt của quả lê trong phòng càng nồng đậm, hầu kết Trác Du trượt lên trượt xuống, lại mềm giọng dỗ cậu: “Tôi, tôi đánh dấu tạm thời cho cậu trước được không?” 
“Cậu không cần tôi nữa.” 
Tin tức tố của Alpha gần trong gang tấc, quanh quẩn ở bên gáy, hô hấp của Đàm Đinh có chút dồn dập, cậu có chút gian nan mà quay đầu đi, chỉ là lẩm bẩm mà nói: “Đại học cậu không muốn học cùng tôi, cậu cảm thấy tôi sẽ thích người khác, cậu không tin tôi…” 
Omega ở kỳ động dục đều mẫn cảm, đa nghi hơn ngày thường rất nhiều, Đàm Đinh khả năng không thể tự nhận thấy được giống là động vật nhỏ sợ hãi bị vứt bỏ. Cậu nói mấy lời thật thật sự là có chút ấu trĩ không đâu vào đâu. 
“Tôi không có!” 
Trác Du quả thực hỏng mất, cuống chân cuống tay mà giải thích: “Tôi, tôi chính là cảm giác mình…..” 
“Chính là tâm của tôi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/se-khong-nuong-tay-voi-cau/3538381/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.