Đàm Đinh hình như còn chưa có phản ứng lại. 
Không khí yên tĩnh đến có chút quỷ dị, nhưng mà giây tiếp theo cửa phòng đã bị đẩy ra, là dì Hứa bưng bát cháo nóng hổi cùng chút đồ ăn kèm, vui vui vẻ vẻ mà đứng ngoài cửa. 
Nhưng mà ngay sau đó, bà nhìn thấy hai người trẻ tuổi trong phòng đang mặt đỏ tai hồng, giống như ý thức được cái gì đó, trong lúc nhất thời lại thấy có chút ảo não vì mình đến thật không đúng lúc. 
“Tiểu Đàm đồng học, giờ ăn chút cháo lót bụng trước đi.” 
Sát phong cảnh xong cũng không còn cách nào, dù sao thì cửa cũng đã mở mất rồi, dì Hứa chỉ còn cách đem cháo đặt trong tay Trác Du, lại thấm thía mà dặn dò: “Tiểu thiếu gia a, cậu đừng trách dì lắm mồm, hiện tại hai người mau chóng thúc đẩy tình cảm là rất quan trọng, nhưng cũng đừng chỉ ngồi ngốc ở trong phòng, ăn xong cháo thì mang người ta ra hoa viên hít thở không khí a.” 
Này là nói cái gì với cái gì vậy. 
Trác Du ngơ ngác mà đáp lại, dì Hứa lại tiến lên từ ái mà xoa xoa đầu Đàm Đinh rồi mới xoay người đi. 
Trác Du bưng cháo ngượng ngùng, xoắn xít mà đi tới mép giường. 
Hắn múc một muỗng cháo, đặt ở bên miệng thổi thổi, lại cẩn thận mà đem đến bên môi Đàm Đinh, cậu ngây người một chút, ngay sau đó liền thuận theo mà ngậm lấy thìa, đem cháo nuốt vào bụng. 
Trong nháy mắt tim Trác Du liền muốn tan chảy. 
“Thật 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/se-khong-nuong-tay-voi-cau/3538372/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.