"Ba mẹ đừng lo quá, con..." Nghiêm Tiểu Tiểu chưa nói xong, đùi vừa bị đá thương đột nhiên truyền đến một trận đau đớn khiến cậu khẽ rên một tiếng.
Đều tại cậu nhìn thấy ba nên rất cao hứng, nhất thời quên mất chân mình có thương tích, thấy ba đến là cứ nhào tới.
"Bị sao vậy?" Nghiêm Kí Hạo lo lắng.
"Con không sao, chân hơi đau." Nghiêm Tiểu Tiểu vội xua tay.
"Chân đau?" Nghiêm Kí Hạo cúi đầu xem chân con trai, phát hiện chân của con hiện giờ đang run rẩy, đồng phục thì xập xệ, áo lông hồi sáng mặc ra khỏi nhà nay lại không thấy, ô dù hiện tại cũng không cầm trên tay.
Đôi mày kiếm đen liền nhíu lại, chuyện gì đã xảy ra?
Nghiêm Kí Hạo cũng giống như con trai mình, vừa nhìn thấy con trai là rất cao hứng, thế nên một người khôn khéo như ông mới nhất thời không chú ý đến sự khác thường!
"Con bất cẩn vấp ngã nên..." Nghiêm Tiểu Tiểu có hơi kinh hoảng cúi đầu nhìn chân mình, lí nhí đáp.
Cậu không phải cố ý nói dối ba, chỉ là lỡ như ba biết có người khi dễ cậu, nhất định ông sẽ không bỏ qua. Cậu không muốn chỉ mới ngày khai giảng mà đã có chuyện.
Hơn nữa nếu ba biết cậu còn nhỏ mà đã quen bạn trai, mà còn quen đến tận hai người, đã vậy còn làm loạn trên tàu điện, ba nhất định sẽ tức chết!
"Thiệt?" Nghiêm Kí Hạo vừa thấy biểu tình chột dạ của con là biết con đã nói dối.
"Đương nhiên là thiệt. Ba đừng hỏi nữa. Mình nên đi mau thôi, không nên để mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/se-hong-mat-nhe-chut/89313/quyen-1-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.