Nghiêm Tiểu Tiểu và anh em nhà Thiệu sắp tức chết mất thôi, hai anh em còn định qua mặt bảo vệ mà đi vào, nhưng Nghiêm Tiểu Tiểu ngăn cản.
"Tụi mình sẽ biểu diễn ở ngoài này." Nghiêm Tiểu Tiểu nói với hai người họ, đã đến đây, bằng mọi giá phải hát được một ca khúc, có người xem thì có, không có cũng không sao. Tuy cậu biết rõ không thể đoạt lấy cúp quán quân, cũng sẽ không lấy được tiền thưởng, nhưng cậu không muốn nhanh chóng bỏ cuộc như thế.
"Tiểu Tiểu...." Anh em nhà Thiệu khuyên người yêu, nhưng khi nhìn thấy ánh mắt vô cùng kiên định của cậu, câu nói "hãy bỏ cuộc" lập tức bị nuốt trở vào trong.
"Được, em muốn thế nào thì như thế ấy, tụi anh sẽ luôn ủng hộ em." Thiệu Đại Hổ nhìn bé con mỉm cười, kệ đi, đều theo em ấy, miễn em ấy vui là được.
Thiệu Tiểu Hổ gật đầu, hắn cũng nghĩ giống anh trai, chỉ cần bé con vui vẻ, cho dù có bắt hắn làm cái gì, hắn cũng đều cao hứng phối hợp.
"Có điều tụi mình không có nhạc cụ, diễn bằng cách nào bây giờ?" Thiệu Đại Hổ nhíu mày kiếm, nếu đã làm thì phải làm cho trót.
Nghiêm Tiểu Tiểu cũng phân vân, cũng may Thiệu Tiểu Hổ nghĩ ra một ý, nói: "Lúc chạy đến đây, anh có thấy một nhà có trưng bày rất nhiều nhạc cụ, tụi mình có thể đến đó mượn, hoặc là mua."
"Được, đi thôi." Khuôn mặt nhỏ nhắn lập tức xán lạn lộ ra lúm đồng tiền, Nghiêm Tiểu Tiểu mặc kệ ánh mắt kinh ngạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/se-hong-mat-nhe-chut/2053909/quyen-2-chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.