Làm xong hết công việc nhà, HiểuĐồng mượn laptop của Vĩnh Phong tranh thủ làm báo cáo để đem nộp. HiểuĐồng để máy tính trên giường Vĩnh Phong, còn mình thì ngồi dưới nêngạch để tất cả sách vở tài liệu ra xung quanh. Vừa tham khảo vừa đánhmáy.
Vĩnh Phong ngồi nghịch trò chơi trên máy điện thoại, dáng vẻ lạnhlung bất cần đời. Nhưng chơi mãi cũng chán, lâu lâu khẽ liếc nhìn vềphía Hiểu Đồng, thấy cô không thèm ngó ngàng gì tới mình thì đâm ra bựcbội, nhưng cũng chẳng dám lên tiếng vì anh bị Hiểu Đồng cấm quấ rầytrong lúc cô đang làm việc.
Vĩnh Phong liền mở tin nhắn, nhắn tin cho Hiểu Đồng. Từ xưa đến giờ Vĩnh Phong chưa bao giờ ngồi cặm cụi nhắn tin cho ai cả. Cậu thấychuyện này thật phiền phức, càn gì thì gọi điện nói chuyện cho rõ ràng.Nhưng từ lúc quen với Hiểu Đồng, cậu mới biết rằng nhắn tin là một điềukhá thú vị.
Lúc đầu, vì nhớ Hiểu Đồng mốn nghe giọng nói của cô nhưng vì cô đang học nên không tiện gọi. Mà có gọi Hiểu Đồng cũng không bóc máy. Thế làVĩnh Phong bắt đầu mò mẫm nhắn tin. Lúc đầu cũng thấy thật phiền phứcnhưng tin nhắn của cậu luôn được Hiểu Đồng trả lời.
Rồi cái cảm giác chờ đợi tin nhắn hồi âm của Hiểu Đồng có gì đó kháthú vị và cảm giác hạnh phúc ùa đến khi Hiểu Đồng nhắn tin trả lời dùchỉ vỏn vẹn có một chữ :” Ừ”
(Tin nhắn )
- Hiểu Đồngggggggggggggggggggggggggg……….
Đang ngồi làm bài, chợt nghe diện thoại reo lên có tin nhắn. HiểuĐồng cầm điện thoại nhìn. Màn hình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/se-de-em-yeu-anh-lan-nua/2977799/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.