Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62
Chương sau
Ánh sáng khuất sau lànmây đen mang một màu sắc u buồn ,trên chiếc giường bệnh…Myn vẫn hônmê.Căn phòng chứa một nỗi buồn sâu .Một gioijt nước mắt ! Nước mắtsao??Tại sao lại là nước mắt? Giọt nước mắt từ khóe mi Myn nhẹnhàng rơi xuống.Vì sao?Giọt nuosc mắt tại sao mãi rơi? Một cảm giác khó tả đãlướt qua chốc lát trong cảnh tượng ấy.Mãi trong mơ,cô vẫn gọi tên 1người -Kan..Kan Sery đến phòng bệnh thayca chăm sóc,thấy Myn chưa tỉnh nhưng nướ mắt vẫn đầm đìa rơi -Myn,mày tỉnh lại đi-Serylay người MYn Myn dần hé mở đôi mắt đãnhắm lại hai ba ngày nay -Ôi sao mệt mỏi thếnày-Myn uể oải -Mày không nhớ gì à-Seryđưa khăn cho Myn lau mặt -À tao nhớ rồi,nhưng taongủ mấy ngày rồi-Myn từ từ ngồi dậy -Mới 2 ngày chứ mấy-Sery -Hã,2 ngày mà còn chứmấy,lâu vậy-Myn -Chờ xíu tao gọi bọn kiađã-Sery “Yêu không nghỉ phép _Issac 365,only C andDJ Gin” Bao nhiêu lâu để anh quên từng ngày, thờigian cứ thế trôi qua mau Nhưng hôm nay anh đã có một người ở bên anhkhông lo sớm mai Và anh biết trái tim anh thật lòng muốn mangem về nơi này Babe! Tin anh đi cho anh thấy nụ cười mà anh mangtheo mỗi đêm Vẫn nói những tiếng yêu kia dù bao lần anh đãmơ Yêu em thì chẳng cần nghỉ phép đâu babe! [ĐK] Giờ lòng chỉ yêu em và yêu em và thế biết đếnbao giờ Từng ngày vội trôi đi vẫn qua đi và mãi chẳngbiết khi nào Ngày bão tố còn về đây không? Liệu chút nắng có mang em về Chờ ngày được bên em đừng quên anh ngày nắngấm áp hôm nào Perché Tiamo...Tiamo...Tiamo... (Bởi vì anhyêu em) -Alo,gì vậy Sery –Key -Anh Key hã,Myn tỉnh rồi ,anhgọi mọi người đến nha-Sery -Ok em,bọn anh đến liền-Key … -Mọi người tí sẽ đến giờ màyăn gì không tao đi mua-SEry -Uk,tao cũng cảm thấy đói,muabánh bong lan cho tao nha-Myn đòi hỏi -Dạ biết rồi ạ-Sery cười rồichạy đi mua đồ ăn Sery vừa đi thì 5’ sau bọnY&K đến thăm -Myn,Myn chị sao rồi-Yumi xemtoàn thân Myn coi có bị thương gì không -Không sao mà-Myn -Ủa Kan đâu rồi-Myn -Kan…Kan-Anna ngập ngừng -Sao nói đi-MYn -Kan…-Shi -Mọi người nói cho tôi biết đi,Kan ở đâu rồi-Mynkhông nhớ ra mọi chuyện sau lúc cô bị đánh ngất đi -Cậu ta đi đâu thì đâu lien quantới cô-Kin ra vẻ căm thù -Kin,anh im đi-Anna hõ tay vàobụng Kin.Myn thì cũng chẳng nói gì chỉ im lặng -Myn,Thật ra Kan đi về Pháp rồi-Ry gần cạnh giườngbệnh -Oh-Myn chỉ gật đầu rồi nằmxuống giường -Lạnh lùng nhỉ,tôi mà như Kan không có ai quantâm như thế này,tôi cũng về đó tìm người khác-Ken -Này,đi ra ngoài-Yumi -Thôi,chúng ta ra ngoài đi,choMyn nằm nghỉ xíu.Tí nữa còn xuất viện-Kay -Cảm ơn,làm phiền mọi người-Mynnằm xuống rồi lạng nhìn về phía cửa sổ -Kan,cậu đi thật sao???-Suy nghĩ của Mynđang rất hối hận -Ủa sao mọi người ở ngoàivậy-Sery -Nảy giờ em đi đâu vậy-Key -À mua bánh cho Myn này-Sery -Thôi ,giờ tui sẽ đi làm giấy xuấtviện cho Myn-Kelly -Anh đi với em-Shi -Uk,cũng được-Kelly -Vậy giờ vào dọn đồ cho Mynthôi-Kin -Myn ơi bánh này,dậy đi-Sery -UK,đưa đây-Myn ngồi dậy -Thay đồ di,giờ về nhà-Anna -UK-Myn ở trong thay đồ còn cảbọn lại ra căn tin bệnh viện ăn hàng tám chuyện -Ê ,Myn đâu,bọn tui làm giấyxong rồi nè-Kelly -Trong phòng đang thay đồđấy-Ken -Chị ấy ra rồi kìa-Yumi chỉtay vè phía MYn … -Nhanh,vào xe thôi-Ry -UK mà chuyện của Tú Anh thìsao ha-Shi -À Tú Anh xin nghỉ 1 thời gianđể lo cho Thiên Ân-Kelly -Thiên Ân,đừng nhắc tới cậuta-Myn -Người yêu cô mà,vì vậy mà Kan phải qua Phápđó-Kin nói quạch tẹt ra -Thằng này,im đi-Ken -Là sao-MYn -Không có gì đâu mà-Ry -Nói tôi nghe đi,mọi người đừngdấu tôi-Myn -Chị phải tin em,em chưa bao giờlừa chị mà,đúng không??-Shi an ủi -Thôi gần tới nhà rồi,im lặngđi-Kelly đánh trống lãng -À mà tí nữa tao với Annaphải lên trường tìm bác Cao LInh nói chuyện-YUmi -Chuyện gì vậy-Kay -Bọn mình sẽ rút lui khỏicuộc thi đấy-Anna -Sao lại rút lui-Key -Chúng ta bây giờ gặp rấtnhiều chuyện nên phải có thời gian giải quyết chuyện này chuyệnnọ-Yumi -Uk,vậy đi đi-Ry -Uk,vào nhà đi,ăn gì bọn tao muacho-YUmi -Thôi để tí tao về nấu choăn-anna -Uk,Anna là số 1 –Kin khen quátrời quá đất -Hihi,thôi đi nha-anna Yumi và anna chạy lên trườnggấp để gặp Bà Cao Linh -Tao lên phòng trước nha-Myn -UK,mày lên đi,tao nấu cháo chomày ăn nha-Ry -Ry,em cũng biết nấu hã-Kay -Uk,nghĩ sao mà không biết ,đâuphải như người nào của ai đó-Ry liếc nhìn Ken -Ai vậy ta???-Ken -Uk,ai vậy-Kay -Ai thì hiểu chưa Ken-Ry -thôi bà vào nấu cháo cho Mynđi-Ken ngồi xuống nghe nhạc -Anh giúp em-Kay -Anh biết nấu không vậy,hay lạiphá tôi-Ry -Tin anh đi,anh hay nấu cho bọnkia ăn lắm-Kay -Đúng rồi ắ,nó nuôi bọn anhmà-Shi cầm quyển sách cầu thang đi xuống -Đọc sách gì vậy-Key -Bí ẩn mãi mãi là bí ẩn-Shi -Ẩn gì mà ẩn ,ghét nhất cáigì gọi là bí ẩn,lằng nhằng-Key -Cho em đọc với-Kelly -UK,lại đây-Shi -Sery giờ mình làm gì giờ-Key -Em hơi mệt,nên lên phòngđây-Sery -Mặt em xanh sao lắm,đến bệnhviện không-Key -Không cần đâu-Sery bước đi khôngvững nhưng vẫn cố gắng -Dê..dê sản phẩm của chúng tađã xong-Kay vui mừng -Ăn được không vậy-Key -xí-Ry bưng cháo lên cho Myn “Cốc..Cốc” Ry gõ cửa nhưngchẳng thấy Myn mở cửa -Myn ơi, Myn tao mang cháo lên này-RYla lớn -Tao vào nha-Ry bước vào thìthấy Myn đang ngồi nhưng không chịu ra mở cửa -Con này ở trong đây mà tao gọikhông trả lời-Ry đang tô cháo xuống bàn -À tao không nghe rõ-Myn khẽchùi nước mắt để Ry không thể phát hiện nhưng đừng nghĩ vậy là giấuđược Ry.Ry rất tinh mắt và suy luật kĩ càng -Mày khóc hã-Ry -Không có,mày nhìn nhầmđấy-Myn -Mày nghĩ tới Kan đúng không-Ry -Không ,mày không biết gì thìđừng nói-Myn -Đừng cố chấp,mày khóc thìkhóc đi,tao biết mày muốn khóc-Ry -Ry à,tao thật sự muốnnói lời xin lỗi anh ấy nhưng quámuộn rồi-Myn đứng dậy ôm lấy Ry và khóc -Tâm trạng sẽ tốt hơn nếu chiasẽ cho 1 người khác .Có gì tâm sự với tao này-Ry -Hix hix tao không muốn Kan trách tao nữađâu,tao muốn xin lỗi anh ấy-Myn vẫn khóc,và có lẽ khóc to hơn -thôi nào,Kan không phải ghét mày đâu-Ry -Anh ấy thật sự ghét và cămthù tao-Myn -Anh ấy vẫn còn tình cảm vớimày đó Myn à-Ry -Sao mày biết-Myn -Anh ấy @#$@@$#$&%&-RY kểlại chuyện hôm bửa Myn bị bắt cóc -Anh ấy đã cứu tao-Myn -Vì cứu mày nên giờ Kan không thể đi đượcmà phải đi bằng xe lăng,không còncách nào nên phải về Pháp điều trị-RY -Anh ấy…anh ấy làm vậy càngkhiến ta cảm tháy dằn vặt và có lỗi lắm-Myn -Vậy mày cần phải tìm cơ hộixin lỗi anh ấy thôi-Ry -còn cơ hội sao-Myn -Anh ấy hứa sẽ quay lại màmày đừng lo lắng-Ry _Tao mong khi tao gặp lại Kan thì anh sẽ tốt hơn,Kan sẽ không còn căm thù và ghét taonữa-Myn cầu mong -Mày yên tâm,Kan sẽ không sao đâu mà-Ry -Ăn cháo đi kẽo nóng nha-Rybước xuống cầu thang -Uk,cảm ơn mày vì mọichuyện-MYn
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62
Chương sau