- Vậy là nó ra sau núi chơi rồi ngã? Rồi sau đó nó mới mất trí nhớ? - Tạ Quang Thiếu nhìn phụ thân và phụ mẫu
Tạ lão gia và Tạ phu nhân đẩy ánh nhìn về phía con gái, cùng lúc gật đầu.
- Con đã bảo với cha mẹ phải quản nó cho chặt. Cứ lúc nào ra ngoài là y rằng có chuyện. - Tạ Quang Thiếu dùng ánh mắt sắc lạnh nhìn về vị tiểu cô nương đối diện.
Tạ phu nhân thương con gái đành cố đánh trống lảng sang chuyện khác:
- Thôi! Nhã Nhi cũng là vô ý. Mà lần này thế tử vẫn bình an vô sự chứ?
- Vâng. Cả thế tử Lý Khắc Minh và thế tử Triệu Hán đều không sao. Cũng may có con của thừa tướng là Vương Sỹ Anh đến ứng cứu kịp thời. Nếu không với đội quân của nhi thần sợ là không chống đỡ nổi.
Tạ Quang Lục( Tạ lão gia) nghe xong cũng an tâm phần nào. Ông tuy là quan văn nhưng cậu con trai này không biết thế nào lại giỏi võ. Khi Tạ Quang Thiếu được giao sứ mệnh bảo vệ thái tử, chính ông cũng rất lo cho cậu con trai này. Nếu thế tử có mệnh hệ gì thì đứa con này của ông làm sao mà sống tiếp?
- Mẹ..ẹ! Tối nay cho Nhã Nhi ngủ với mẹ được không? - Tạ Uyển Nhã tới giờ cuối cùng cũng lên tiếng.
Tất cả từ trên xuống dưới Tạ phủ nghe câu nói kia, quay sang nhìn nàng không chớp mắt.
- Tạ Uyển Nhã, có phải muội không? Một người từ trước đến nay không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/se-chi-minh-nang-la-hoang-hau-cua-ta/2284624/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.