- Thái hậu của ta ơi, người còn định thử thách mấy vị cô nương đó tới khi nào nữa? Người không thấy mấy năm rồi có năm nào người tìm được? Đấy! Người xem? Bọn họ còn làm người bị thương nữa! Thật là quá quắt mà!
Trong Long Nguyệt điện, tiếng nói tức giận của hoàng thượng khiến ai nấy đều run sợ. Không khí bây giờ im lặng hơn bất cứ khi nào hết.
Hoàng hậu từ từ liếc hoàng thượng, ra hiệu cho phu quân bớt giận rồi tiến tới Thái hậu, ân cần hỏi:
- Mẫu hậu người đừng để ý Hoàng Thượng! Chàng là lo lắng quá cho người thôi!
- Con đó! Cái gì mà ta không tìm ra? Chẳng phải chính ta rước về hoàng hậu cho con sao? Mà hơn nữa, năm nay ta cũng đã tìm được thái tử phi xứng đáng! Công sức bỏ ra thật không uổng phí chút nào! - Thái hậu nhìn về phía hoàng thượng, mắt có phần tức giận.
Câu nói của Thái hậu bỗng chốc đẩy hai ánh mắt người kia nhìn nhau. Cả hoàng thượng và hoàng hậu đều thắc mắc, chung quy một hồi nhìn về phía Thái hậu. Thái hậu bà chẳng cần nhìn cũng biết con trai và con dâu mình nghĩ gì, vừa nhấm nháp trà, vừa kê khai đầy đủ:
- Là tiểu thư Tạ Uyển Nhã, con gái Thái sử đại nhân. Hôm nay chính nàng đã băng bó cho ta, đối xử rất tốt với ta trong khi ta ở thân phận một nha hoàn. Qua cách vị tiểu thư đó tiếp xúc với ta, ta biết đó là một vị cô nương chính trực lại đoan trang,không ham
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/se-chi-minh-nang-la-hoang-hau-cua-ta/2284587/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.