- Bảo Bối! Ăn cả cái này vào! Không ăn rau sẽ không lớn được, sẽ không cao được đâu!
Lý Khắc Minh ở một bên hệt như bảo mẫu gắp từng thứ đồ ăn vào bát cơm của nàng. Nàng đang nhai cơm nghe câu nói kia quay ra, hờn dỗi:
- Chàng là chê ta lùn sao? Chê ta bé sao?
- Đúng vậy! Nếu nói lùn thì là xúc phạm người lùn! Thôi được rồi mau ăn đi! Ăn cá nữa!
Tạ Uyển Nhã bị nhồi nhét không chịu được buông bát xuống:
- Ta no rồi! Chàng ăn đi! Từ tối qua chăm sóc ta rồi.
Lý Khắc Minh khẽ nhíu mày nhìn bát cơm bị bỏ dở:
- Tại sao nàng ăn ít như vậy? Nàng ăn như vậy hỏi tại sao vẫn bé nhỏ như vậy chứ! Không cần lo cho phu quân nàng đâu,mau bê bát lên ăn đi.
Mấy từ này thốt ra từ miệng Thái tử khiến hàng loạt cung nữ ngạc nhiên. Người vốn máu lạnh vô tình như Thái tử nhà họ còn có mặt này sao? Vị cô nương kia có phải quá may mắn không?
Uyển Nhã vẫn không ăn, tìm cớ đánh trống lảng:
- Hôm nay không phải là ngày tuyển phi cho chàng sao? Sao chàng không đi?
Lý Khắc Minh không hề dễ bị lừa, bê bát cơm lên xúc một miếng đưa đến miệng người kia, vừa làm vừa nói:
- Có nàng là nương tử, ta chọn rồi còn gì! Còn hoàng hậu, Trần quý phi mà! Chỉ chọn vài người xuất sắc trong họ để vào làm phi cho ta. Nhưng cũng chỉ giúp tăng só người sống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/se-chi-minh-nang-la-hoang-hau-cua-ta/2284580/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.