- Nương nương chỉ là mới sảy thai, thân thể yếu ớt. Nay tâm lý không ổn định nên mới ngất đi. Sau này chỉ cần an dưỡng cho khỏe lại là sẽ trở lại bình thường thôi.
Đại phu trả lời hắn xong, theo lệnh hắn lui xuống. Kim Ngân nhìn vẻ mặt của Lý Khắc Minh, tự hiểu ý sai hết người hầu lui ra ngoài. Kim Ngân đến gần hắn, lễ phép hỏi:
- Thưa Thái tử, người có cần nô tỳ ở lại chăm sóc cho nương nương không ạ?
Lý Khắc Minh không nói gì, chỉ im lặng nhìn người sắc mặt yếu ớt trên giường. Lát sau, hắn dơ tay bảo Kim Ngân lui xuống. Hắn từ từ đến gần chậu nước đã được chuẩn bị sẵn, vén tay áo nhấn khăn. Lý Khắc Minh vén tóc cho nàng, cẩn thận tỉ mỉ lau mặt nàng.
Chợt tay nàng dơ lên, chạm vào tay hắn. Lý Khắc Minh hướng ánh mắt nhìn nàng trầm ngâm. Còn nàng thì mỉm cười nhẹ nhàng:
- Sao thế? Sao Thái tử hàng ngày mạnh mẽ kiên cường trên chiến trường lại yếu đuối thế này?
Ánh mắt Lý Khắc Minh đượm buồn nhìn nàng. Hắn ngập ngừng bảo:
- Gươm đao kiếm cung ta chẳng sợ. Chỉ sợ nàng khổ đau. Thương đau đổ máu cũng chẳng sao. Chỉ sợ nàng đổ bệnh. Ta mất tất cả cũng chả sao, chỉ sợ là mất nàng mãi mãi!
Nghe mấy câu nói của hắn, Tạ Uyển Nhã cười nhẹ. Đôi mày thanh thoát bỗng nhíu lại, cố tó ra khó chịu:
- Đừng nói mấy lời gở, chẳng phải ta vẫn ở bên chàng sao?
Hai nụ cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/se-chi-minh-nang-la-hoang-hau-cua-ta/2284521/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.