“Ra đi, Thương Lạc!”
Bạch Ngọc Đường vừa cất lời, tất cả mọi người đều im bặt, ngưng thần tĩnh khí nhìn chằm chằm vào trong thùng xe. Bên trong hoàn toàn yên tĩnh, chỉ có rương thi chất thành chồng, hình hài vặn vẹo, diện mục dữ tợn, tản ra mùi u ám. Chờ giây lát sau, từ thi thể trong cùng, có tiếng “rắc rắc” truyền ra, tấm ván gỗ gãy vụn… Ngay sau đó, trên sàn xe, một khối hộp gỗ vuông đổ sầm xuống, mở bung.
Lúc này, mọi người mới để ý, thùng xe này được nguỵ trang kín đáo, sàn xe có hai tầng. Tấm ván gỗ vừa bật mở, đầu tiên một cánh tay vươn ra, sau đó, một người chậm rãi leo lên. Mọi người tập trung nhìn vào —- Đúng là Thương Lạc.
“Ha!” Ngoài xe, Taber phá lên cười, “Thực không ngờ, thì ra tên này muốn lợi dụng chúng ta để đào tẩu.”
Triển Chiêu gật đầu, “Trước đó đem tiền chuyển vào tài khoản nước ngoài, các ngài nhận hàng hóa rồi thì không thể đòi tiền lại, đương nhiên là trực tiếp theo thuyền buôn lậu rời bến về Colombia. Đến lúc đó, hắn càng có nhiều cơ hội đào tẩu hơn.”
Taber suy nghĩ một chút, hỏi: “Nhưng tôi chỉ hiếu kỳ, làm sao các cậu biết được?”
Triển Chiêu mỉm cười, không nói, ngẩng đầu tiếp tục quan sát tình hình trong thùng xe.
Thương Lạc lúc này mặt mũi râu ria lởm chởm, thoạt nhìn rất là nghèo túng, ngày trước có nghĩ cũng không ra cái cảnh tượng này. Nhìn Bạch Ngọc Đường trước mắt, Thương Lạc gật đầu, “Anh giỏi, làm sao anh biết tôi ở trong này?”
“Sự tình bại lộ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sci-me-an-tap/3756131/quyen-4-chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.