Bề ngoài đáng sợ cùng ngữ điệu thê lương, Akasha khiến cả mấy cô gái đứng đó phải hét lên kinh hãi.
Bạch Ngọc Đường nhíu mày: “Ai không phận sự thì ra ngoài cho.” Nói xong, quay sang giao nhiệm vụ cho Khúc Ngạn Minh và người bảo vệ kia: “Hai người trước tiên phong tỏa hiện trường đi.”
Hai người rất phối hợp giải tán những người không phận sự ra khỏi căn phòng. Bà thầy bói Akasha kia vừa đi vừa nghiến răng thét: “Các ngươi không tin lời nguyền, không tin ác quỷ… Sẽ bị ác quỷ trừng phạt
“
Lắc đầu, Bạch Ngọc Đường quay lại, đã thấy Công Tôn cùng Triển Chiêu vây quanh két sắt, cẩn thận xem xét thi thể không chỗ nào không lộ ra vẻ quỷ dị kia.
Công Tôn cau mày, nhìn hồi lâu, nói với Bạch Ngọc Đường: “Phải lấy được thi thể ra mới xác định được nguyên nhân tử vong.”
Bạch Ngọc Đường trầm mặc một hồi, hỏi: “Ông ta bị cắt ra rồi bỏ vào à?”
Công Tôn lắc đầu: “Không phải… là bị gấp vào.”
“Gấp? …” Bạch Ngọc Đường gượng cười, “Gấp người?”
“Còn phải nói sao?” Công Tôn mỉm cười, “Quả thật không giống chuyện con người có thể làm được.” Nói xong, ra khỏi phòng đi rửa tay.
Bạch Ngọc Đường vỗ vỗ Triển Chiêu còn đang đờ người nhìn chằm chằm vào rương thi, hỏi: “Miêu Nhi, nhìn ra cái gì à? Sao chăm chú vậy?!”
Triển Chiêu suy nghĩ một chút, nói: “Tiểu Bạch, cậu đã từng thấy nhưng chiếc ô tô được thu về, rồi dùng máy thủy lực ép chưa?”
Bạch Ngọc Đường gật đầu, “Thấy rồi ~~ Bốn phía bốn khối thép bản, bên trên một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sci-me-an-tap/3756111/quyen-4-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.