Lúc nghe tin tức cô đã rất lo lắng cho Kỳ Lạc.
- Nghe được giọng của cậu lúc này thật là tốt. Chúng ta gặp nhau nhé! - Kỳ Lạc cười nhạt nói.
- Được, cậu đang ở đâu vậy? - Cô lia lịa gật đầu nói.
- Tớ đang ở công viên đi bộ gần chỗ nhà cậu. Cậu đến đây đi, mình đợi cậu - Kỳ Lạc nói.
- Cậu đợi tớ ở đó, tớ sẽ đến ngay đừng đi đâu cả! - Cô vội vàng nói.
- Ừm, tớ sẽ đợi cậu đến! - Nói xong Kỳ Lạc liền cúp máy ngồi trên ghế đá thở dài.
Tôi vội vàng lấy một chiếc áo khoác dài mỏng mặc lên người rồi chạy đến chỗ của Kỳ Lạc không một chút do dự. Cô chạy gần hết cái công viên mới tìm thấy Kỳ Lạc.
- Cuối cùng tớ... cũng tìm thấy cậu rồi... Kỳ Lạc! - Cô cúi người chống tay dựa vào đầu gối vừa thở vừa nói.
- Cậu đến rồi sao, Dao Dao - Kỳ Lạc cười như không cười, ánh mắt có chút buồn nói.
- Cậu... - Cô đứng thẳng lên nói.
Cô chưa kịp nói hết câu thì Kỳ Lạc bước đến rồi ôm trầm lấy cô.
- Cậu đứng yên như vậy một lát, chỉ một lát thôi! - Kỳ Lạc ôm lấy cô, dựa cằm vào vai cô nói.
Cô giơ tay lên rồi vỗ nhẹ vào vai của Kỳ Lạc coi như là an ủi.
- Không sao đâu mà, rồi mọi chuyện sẽ tốt lên thôi! Cậu đừng quá lo lắng - Cô vừa nói vừa vỗ vai Kỳ Lạc.
Một lát sau Kỳ Lạc bình tĩnh lại rồi thả cô ra. Bọn cô ngồi xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/school-life/3753464/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.