Khi Bách Phương Thời buột miệng thốt ra hai chữ "tổ tông" đã trực tiếp kích hoạt thần kinh mẫn cảm của Nha tỷ. Trên đường đến trường quay, cô nói như Đường Tăng niệm kinh, lải nhải mãi bên tai Bách Phương Thời.
"Rốt cuộc hai người có quan hệ thế nào? Em nói trước cho chị biết đi."
"Miễn cho trong quá trình quay phim có vấn đề xảy ra, chị lại không kịp phản ứng, không kịp xử lý với bên quan hệ xã hội."
"Đừng có không nói tiếng nào, làm người đại diện của em, ít nhất em cũng phải để chị chuẩn bị tâm lý chứ."
"..."
Nha tỷ cực kỳ cố chấp, Bách Phương Thời bị nhắc đến đau cả tai, cuối cùng cũng thở ra câu: "Không có gì, bạn trai cũ thôi."
"Thế này mà gọi là không có gì hả!!" Nha tỷ phun ra một ngụm máu: "Bách Phương Thời, em quả nhiên là thích đàn ông, chị thay mặt cho đông đảo fangirl của em đau lòng nhiều chút.... "
Bách Phương Thời lắc đầu: " Em không thích đàn ông."
"Thế Thịnh Ước kia..."
"Nếu không thì sao lại là bạn trai cũ chứ."
"..."
Nha tỷ há miệng thật to, hai chiếc răng nanh lộ cả ra bên ngoài: "Chờ đã, em có ý gì, chị nghe không hiểu..."
Bách Phương Thời ngồi ở ghế sau, Nha tỷ từ ghế lái quay đầu lại nhìn anh. Anh không nhịn được nhắc nhở: "Lo lái xe đi."
"Không đúng, em nói rõ hơn một chút đi."
"Còn muốn rõ thế nào nữa?" Bách Phương Thời bất đắc dĩ "Em với Thịnh Ước từng ở bên nhau, em rất thích cậu ấy, nhưng mà em đối với đàn ông thật sự không có cảm giác, em cùng cậu ấy ở phương diện kia... không hòa hợp, cậu ấy rất tức giận, cho rằng em là thằng nam giả gay để lừa gạt tình cảm của cậu ấy, vì thế bọn em chia tay."
Nha tỷ: "..."
Truyện bát quái này thật ra cũng không đáng sợ lắm, nhưng mà nhân vật chính lại là Thịnh Ước cùng Bách Phương Thời, nếu như không cẩn thận để lộ ra, không chỉ là bùng nổ mà sợ rằng cả Weibo và các trang web giải trí đều nổ tung.
Nha tỷ run rẩy hỏi: "Cho nên em thực sự là thẳng nam giả gay à?"
"..." Bách Phương Thời cạn lời: "Em không cố ý, em nghĩ là mình có thể... Cũng đã hơn ba năm, chuyện đã qua rồi đừng nói nữa."
Nha tỷ thu hồi lại tâm tư hóng hớt của mình, từ góc độ của người đại diện, hỏi một vấn đề khá thực tế: "Có thể bị đào ra không? Hai người có thể có scandal, nhưng em không thể come-out, bị ép come-out cũng không được. Có an toàn không vậy?"
"Không sao đâu" Bách Phương Thời nói: "Ba năm trước Thịnh Ước còn chưa ra mắt, em cũng chưa hot, không ai biết được."
Nha tỷ nhẹ nhàng thở ra: "Sau này ở đoàn làm phim, em vẫn nên duy trì khoảng cách với cậu ấy một chút."
Bách Phương Thời đáp một tiếng, mí mắt nửa buông xuống, hững hờ nhìn cảnh vật bên ngoài cửa sổ.
Thật ra, thời điểm còn nói chuyện yêu đương, anh và Thịnh Ước ở trên giường đã từng thử rất nhiều lần, nhưng anh không cương nổi, không muốn đè Thịnh Ước, càng không muốn bị Thịch Ước đè, nhưng quan hệ của họ không vì vấn đề này mà kết thúc, Thịnh Ước rất kiên nhẫn chờ đợi anh.
Là do chính bản thân anh càng ngày càng có chướng ngại tâm lý, thực tế khiến anh càng hiểu rõ mình thực sự là trai thẳng, vì thế anh đã nói với Thịnh Ước: "Anh rất thích em, nhưng tình cảm anh dành cho em có lẽ chỉ là tình bạn, chúng ta vẫn nên làm bạn tốt thì hơn" khiến cho Thịnh Ước nổi giận.
Khi ấy Thịnh Ước mới 18 tuổi, Bách Phương Thời lớn hơn cậu 2 tuổi, nhưng cũng không thành thục hơn cậu bao nhiêu.
Hai người bọn họ một người so với một người lại càng không đáng tin cậy, hai người yêu nhau không đến một trăm ngày, nhưng Bách Phương Thời tự biết mình đuối lý, tốt tính dỗ dành Thịnh Ước đến nửa đêm, lại bị Thịnh Ước chửi đến máu chó đầy đầu, một câu phản bác cũng không nói ra được, còn bị cậu ta lấy gối đập vào mặt, sau đó Thịnh Ước liền đẩy cửa đi ra ngoài.
Đó là lần gặp mặt cuối cùng của bọn họ.
Ba năm sau, giới giải trí nói nhỏ cũng nhỏ mà nói lớn thì cũng lớn, nhỏ đến mức bọn họ thường xuyên cùng nhau lên tin tức, lại lớn đến mức dù cùng làm việc ở cùng một thành phố cũng chưa từng tình cờ gặp nhau.
Bách Phương Thời thoát khỏi hồi ức, ấn huyệt thái dương, xe dừng lại.
Bây giờ đã hơn 9 giờ, đây là lần đến muộn nhất của Bách Phương Thời kể từ khi khai máy, bởi vì trưa nay anh chỉ có một cảnh, cũng không cần đến quá sớm. Nhưng bình thường cho dù không có cảnh quay, anh cũng sẽ đến trường quay từ sớm để "giám sát", vì thế hành động hôm nay trong mắt người khác liền có chút khác thường,
Điểm "khác thường" ấy như một chất xúc tác, mọi người vốn đã rất hưng phấn, những người trong đoàn làm phim ngồi hóng kịch vui lại càng hưng phấn hơn.
Họ đang mong chờ điều gì?
Mọi người đều biết, Bách Phương Thời là người theo chủ nghĩa hoàn mỹ từ đầu tới cuối, hiện anh đang tham gia diễn xuất cho bộ phim "Định Phong Ba", một bộ võ hiệp cổ trang 3D, kể về vai nam chính Thẩm Phương rời khỏi triều đình, gia nhập giang hồ.
Bách Phương Thời diễn vai Thẩm Phương, đây là lần đầu tiên anh đảm nhiệm vai nam chính trong phim điện ảnh thương mại, bộ phim này quan trọng với anh như thế nào không cần nói cũng biết, tinh lực anh đầu tư vào nó nhiều hơn bất cứ vai diễn nào trước đây.
Cũng không phải chỉ có lần này, từ trước tới nay tác phong của anh luôn là kỷ luật nghiêm khắc với bản thân, cũng nghiêm khắc với người khác, nếu như có ai đó diễn không tốt khiến anh không hài lòng, ngoài mặt thì anh lịch sự thân thiện nhưng kì thực sẽ tàn nhẫn bá đạo "đề nghị" bạn làm lại một lần.
Nghiêm khắc hơn cả đạo diễn.
Lần trước vai nữ chính Lý Kiều còn bị anh "đề nghị" đến phát khóc.
Lý Kiều cũng không phải bình hoa, người ta còn được đánh giá là tân binh khủng của phái thực lực.
Người có thực lực còn như thế, không biết bình hoa thật sẽ là cái dạng gì? Chẳng phải sẽ bị Bách Phương Thời dằn vặt đến chết sao?
Thịnh Ước chính là bình hoa hàng thật giá thật mà mọi người đang mong đợi.
Thịnh Ước không giống với phần lớn người trong vòng này, bối cảnh của cậu ta quyết định việc cậu ta có thể tùy ý tung hoành, thích gì làm nấy, cho dù là bộ phim "Định Phong Ba" được chuẩn bị mất nhiều năm, sở hữu vốn đầu tư kinh người, do chính đạo diễn lớn chế tác vậy mà cậu ta chỉ là một ca sĩ từng quay vài cái MV cũng có thể đảm nhận vai nam thứ hai.
Chỉ riêng điểm này cũng đủ khiến Bách Phương Thời bất mãn với cậu ta.
Nhưng chuyện giữa Bách Phương Thời và Thịnh Ước vốnđã được đồn đến thổi đi quá nhiều, scandal thật thật giả giả khó phân biệt, ai mà biết được khi hai người gặp nhau sẽ phát sinh những chuyện gì.
Cả buổi sáng hôm ấy, đoàn làm phim mặt ngoài thì sóng yên biển lặng, nhưng có mấy người kéo nhau vào lập một cái nhóm nhỏ hóng bát quái, tiếng thông báo tin nhắn Wechat cứ ting ting không ngừng, mọi người đều ngướn cao cổ, nhìn đồng hồ đếm thời gian, đợi hai nhân vật chính lên sàn.
Là Thịnh Ước tới trước.
Quả nhiên, cách thức ra sân của Thịnh Ước "không phụ lòng mong đợi của mọi người", xe bảo mẫu của cậu dừng ở ngoài cửa, khi cửa xe vừa mở ra, ba người trợ lý gióng trống khua chiêng bước xuống, một người vệ sĩ, còn thêm cả một người đại diện.
Cậu là người cuối cùng bước xuống xe, chân dài mới bước một bước, trợ lý đã bung ô ra che nắng.
Thời tiết cuối tháng 10, mặt trời đã cũng nghỉ xả hơi sau khi mùa hè kết thúc, mùa thu cũng sắp qua rồi. Người đầu tiên cầm ô đến trường quay là diễn viên đảm nhận vai nữ chính Lý Kiều, nhưng mấy ngày gần đây Lý Kiều cũng không dám làm vậy nữa vì nàng bị lũ chó săn chụp được phê bình là quá yếu ớt.
Thịnh Ước so với nữ chính lại càng yếu ớt hơn cũng không hề sợ hãi đám chó săn. Vóc dáng cậu rất cao, trên sống mũi cao là chiếc kính râm che hết nửa khuôn mặt, dáng vẻ lúc đứng ở nơi đó giống người mẫu nam hàng đầu mới bước xuống từ sàn catwalk ở Milan, từ đầu đến chân đều rất fashion, khiến cho cả đoàn làm phim ngỡ ngàng, ngơ ngác như đám nhà quê mới lên tỉnh, mà Thịnh đại thiếu gia lại là người bạn quốc tế về nông thôn an ủi những mảnh đời khó khăn.
Người bạn quốc tế này vô cùng lạnh lùng, gỡ kính râm xuống, mặt không cảm xúc mà đưa mắt đem toàn bộ đoàn làm phim ra quét một vòng tựa như đang tìm kiếm điều gì đó nhưng lại không tìm được nên chẳng thèm chào hỏi ai cả, được phó đạo diễn trực tiếp mời vào phòng trang điểm, thay đổi tạo hình đi.
Thịnh Ước vừa rời đi, người trong đoàn phim liền điên cuồng thảo luận:
"Cậu ta tìm ai thế nhỉ? Có phải đang tìm nam chính của chúng ta không?"
"Đương nhiên, nhất định là đang tìm Bách Phương Thời."
"Wow, tôi thực sự rất tò mò, đôi mắt của Thịnh Ước có phải thật không vậy? Tôi vẫn nghĩ cậu ấy đang đeo kính áp tròng, những vừa rồi ngắm ở khoảng cách gần lại cảm thấy rất tự nhiên..."
"Phí lời, vốn là tự nhiên rồi, Thịnh Ước là con lai, ánh mắt của cậu ta đương nhiên là hàng thật, giá thật."
"Ây, nam chính vẫn còn chưa tới sao? Tôi không đợi được nữa rồi, muốn nhanh chóng thấy hai người họ đứng cùng nhau."
"Tôi cũng vậy, tôi còn muốn chụp trộm để đăng weibo, tăng tương tác."
"..."
Trong ánh mắt mong chờ mòn mỏi của mọi người, Bách Phương Thời thong dong đến muộn.
So với phong thái "Hoàng tử đi tuần" của đại thiếu gia Thịnh Ước, anh lại tùy tiện trước sau như một, trực tiếp đội mũ lưỡi trai đến phim trường, khiến cho nhiều người không nhìn thấy anh.
Anh tới quá muộn, đã bắt đầu quay phim được hơn nửa ngày rồi.
Thật khéo, đây là cảnh đối diễn của Thịnh Ước với Lý Kiều, cũng là cảnh đầu tiên của Thịnh Ước từ khi vào đoàn.
Vốn dĩ đây là cảnh quay rất đơn giản, dù sao thì cũng không thể yêu cầu quá cao đối với khả năng diễn xuất của một ca sĩ nhưng trước khi Bách Phương Thời đến, Thịnh Ước đã bị NG rất nhiều lần.
Bách Phương Thời đứng lẫn trong đám người, cố gắng kéo vành mũ xuống thật sâu, sau đó từ từ nâng tầm mắt lên, đem ánh mắt di chuyển từ trên người Lý Kiểu, thận trọng nhìn sang Thịnh Ước một chút.
Không ngờ, anh vừa mới nhìn sang lập tức đối diện với ánh mắt quen thuộc.
Thịnh Ước thậm chí còn gạt nữ chính sang một bên, dưới tiếng gào thét của đạo diễn: "Cậu đang làm cái quái gì thế! Tại sao lại thất thần!" - không kiêng dè chút nào, lạnh lùng lườm anh một cái.
Bách Phương Thời: "..."
Đúng là thâm cừu đại hận mà, đã ba năm rồi vậy mà vị tổ tông này vẫn chưa nguôi giận sao?
???