Ba người, ba đôi mắt, nhìn nhau không nói hồi lâu.
Cô gái cạnh cửa có đường cong tinh sảo, mặt trái xoan, vẻ đẹp rất thuần khiết rất cổ điển, cười lên dịu dàng uyển chuyển hàm xúc, lại có phong cách bẩm sinh lạnh lùng.
Ý thức Thịnh Đản liên tưởng đến sứ thanh hoa, ấy là loại có thể lẳng lặng khiêm tốn, mèo khen mèo dài đuôi, cũng có thể kinh ngạc bốn tòa.
So sánh với nhau, ngay cả Đỗ Ngôn Ngôn cũng sẽ ảm đạm phai mờ.
Cô gái có thể có loại lực sát thương này, chỉ có Tăng Hân năm đó hồng cực nhất thời "Trạch nam nữ thần" rồi.
Thấy không một người nói chuyện, Tăng Hân chủ động cười, "Ách...... Em vừa lúc có tiết mục phải ghi hình, nghe nói anh ở phòng nghỉ ngơi, liền muốn tới đây hàn huyên với anh mấy câu. Không ngờ anh có bạn bè ở đây, vậy em sẽ không quấy rầy rồi."
Thích Huyền duy trì nháy mắt, quên phản ứng.
Thấy thế, Thịnh Đản chợt huých anh.
Bị chấn động hoàn hồn, anh mới mỉm cười gật đầu, "A, hôm nào liên lạc điện thoại."
"Được." Tăng Hân đáp một tiếng, lúc sắp đóng cửa lại, trong nháy mắt, cô lại bỗng dưng đẩy ra. Lần này, ánh mắt của cô khóa chặt ở Thịnh Đản, quan sát chút, có chút kích động hỏi, "Ah, cô là Thịnh Đản sao?"
"Đúng vậy, có chuyện gì sao?"
Nghe vậy, Thích Huyền hồ nghi nhíu chân mày.
Thịnh Đản và Tăng Hân là lần đầu tiên gặp mặt chứ? Trong ấn tượng của anh, Thịnh Đản chưa bao giờ dùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/scandal-dinh-dam-an-tuong-nguyen/2291809/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.