Bởi vì một tấm ảnh rất có cảm giác tháng năm nên cả đêm Giang Ảnh chẳng thế nào ngủ ngon. Trong lúc cậu nửa mê nửa tỉnh, bên tai còn văng vẳng lời Tề Tuấn nói lúc say.
"Tề tổng nhà tao từng bảo, lớp trưởng là người làm gì cũng có mục đích, cậu ấy là người có tiền đồ nhất trong lứa bọn mình. Mày thử nghĩ mà xem, sau khi cậu ấy về nước rồi gia nhập giới giải trí, tác phẩm đầu tiên của cậu ấy là một bộ phim điện ảnh rất lớn, những nhân vật cậu ấy chọn đều rất đỉnh, bản thân cậu ấy cũng diễn rất tốt. Dần dần sự nghiệp của cậu ấy lên như diều gặp gió."
"Đến khi cảm thấy bản thân mình có đủ khả năng để cho mày một tương lai tốt đẹp thì cậu ấy mới nói cho mày nghe tâm tư của mình. Trước đó cậu ấy luôn giữ liên lạc với mày."
"Còn mày thì từ lâu đã coi cậu ấy là một phần không thể thiếu trong cuộc sống rồi."
Dưa Nhỏ hát bài《Cao nguyên Thanh Tạng》cao vút, kéo Giang Ảnh tỉnh dậy từ cơn mơ. Trời đã sáng rồi.
Trong thoáng chốc Giang bỗng cảm thấy mình mơ đến khoảng thời gian trước kia. Cậu thấy được bản thân mình thời niên thiếu chẳng bao giờ chịu mặc áo khoác hẳn hoi đang mở cuốn sách bài tập ngát hương mực in; tiết toán số dài dằng dặc tựa như chẳng bao giờ kết thúc; lớp trưởng ngồi cùng bàn lại đang nhắc cậu bổ sung bài tập cuối tuần cậu chưa làm.
Chuyện cũ chẳng thể truy cứu, hướng về phía trước mới là điều tốt nhất.
Trong giới giải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/scandal-cua-cau-dang-yeu-hon-cau-nhieu/1051004/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.